Hỷ phục kết tua ngọc, vô cùng nặng nề. Bạch Tri Vi phải tốn không ít sức mới giúp Lương Lạc Yên mặc lên được. Lương Lạc Yên cao hơn nàng nửa cái đầu, nàng chỉ có thể kiễng chân mới đủ để chỉnh sửa y phục cho đối phương.
Y phục quá nặng, nàng suýt nữa đỡ không nổi, lòng bàn tay lỡ chạm vào cánh tay của Lương Lạc Yên rõ là vóc người mảnh mai, thế mà dưới lớp y phục lại là cơ bắp rắn chắc.
Bạch Tri Vi ngẩng lên: “Điện hạ cúi thấp một chút, ta với không tới.”
Lương Lạc Yên tóc dài bị vướng dưới cổ áo, cần phải gỡ ra.
Hai người đối diện nhau, Bạch Tri Vi sơ ý chao đảo, Lương Lạc Yên kịp đưa tay đỡ lấy nàng, thuận thế kéo tay nàng đặt lên vai mình, khẽ khom gối cúi thấp thân người.
“Vậy thế này có được không?” Lương Lạc Yên ngẩng đầu, nhìn nàng từ dưới lên, thần sắc dịu dàng đến bất ngờ.
Sắc đẹp của Lương Lạc Yên mang vẻ cao quý kiêu sa, thường ngày chỉ dám nhìn từ xa. Lúc này nàng hạ thấp tư thái, nói năng mềm mỏng, khiến tim Bạch Tri Vi đập thình thịch. Khoảng cách giữa hai người quá gần, hương thơm phấn son phảng phất quanh mũi, khiến nàng bối rối không thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT