Bốn người ngồi vào bàn ăn, Tô Lăng thể hiện trọn vẹn lòng hiếu khách, cầm đũa công cộng gắp thức ăn cho ông Tô.
“Ông nội thích ăn gì ạ? Khoai tây trong món “Ba món địa phương” này đã được ninh mềm, ông có muốn ăn một miếng không?” Tô Lăng gắp một miếng khoai tây đặt vào đĩa nhỏ trước mặt ông ấy: “Miếng ngó sen cháu cắt mỏng, ăn giòn sần sật, cũng lấy một ít nhé?”
Ông Tô sống từng ấy năm, đây là lần đầu tiên ông được ăn cơm do đứa cháu đích tôn nấu. Dù đứa cháu này đã cắt đứt quan hệ với nhà họ Tô, nhưng máu mủ ruột rà không thể dứt, được ăn món do đứa cháu này đích thân làm, ít nhiều cũng thấy cảm động.
Ông Tô gắp miếng khoai tây cho vào miệng.
Khoai tây ninh mềm, dẻo và thơm ngọt, rất hợp với người già ăn dù sao ông cũng hơn tám mươi tuổi, hàm răng toàn răng giả, đâu ăn nổi đồ cứng.
“Ừm, không tệ, tay nghề của cháu còn hơn cả Tiểu Liễu.” Ông Tô hiếm khi khen ngợi.
Tiểu Liễu là bảo mẫu kiêm chuyên gia dinh dưỡng của ông Tô, chỉ biết nấu vài món nhạt nhẽo vô vị.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT