Ngôi nhà cũ của nhà họ Tô là tâm huyết cả đời của Nhị gia gia, người đã dành hàng chục năm để hoàn thành ước mơ thuở nhỏ, tự mình xây nên căn nhà này. Trong nhà không có nhiều món đồ cổ nhưng món nào cũng được bảo quản rất cẩn thận. Ví như chiếc bình sứ cổ đặt ở góc phòng, bên ngoài còn được phủ một lớp kính để tránh bụi và va chạm, hoàn toàn không cần lo lắng đến chuyện chú mèo mướp nhảy nhót lung tung mà làm vỡ.
Nếu nói Nhị gia gia là kẻ phá của, thì người đầu tiên không đồng ý chính là Tô Lăng.
“Hôm nay ông nội tới đây là để tưởng niệm Nhị gia gia sao?” Tô Lăng hỏi: “Mộ của Nhị gia gia nằm ở phía Bắc núi Phượng Hoàng, nếu ông nội muốn đến viếng thăm, lát nữa cháu sẽ ra cửa hàng tạp hóa trong làng mua ít giấy tiền, nến và nhang.”
Cơn tức của ông Tô giống như bị dội một chậu nước lạnh, còn chưa kịp nổi lên đã bị dập tắt.
Tô Trạch đỡ ông ngồi xuống ghế gỗ lim, rồi quay sang nói với Tô Lăng: “Ông nội đã lớn tuổi, e là không tiện leo núi.”
Tô Lăng nhìn ra ngoài trời, gật đầu nói: “Cũng đúng, giờ nắng gắt thế này, thật sự không thích hợp để lên núi.”
Cậu mở túi đựng mèo, thả con mèo mướp ra ngoài. Nó vươn vai một cái, bước chân tao nhã đi về phía ổ chó ở góc phòng khách. Lúc này, King đang ngủ say, bụng phơi ra, bị con mèo mướp vỗ một cái tỉnh dậy, sủa “Gâu gâu” mấy tiếng rồi lao tới. Con mèo mướp nhanh nhẹn nhảy vọt ra ngoài, con chó cũng vội vàng đuổi theo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play