Nội lực cạn kiệt, toàn thân dần dần mất đi tri giác. Nguyệt Xuất Vân chỉ cảm thấy đầu óc càng lúc càng mờ mịt, nhưng điều đó không ngăn được chàng nhìn rõ cây đoản kiếm trước mắt. Một kiếm đàn đứt dây, nửa thân kiếm cắm sâu vào thân đàn.
"Tại sao không trực tiếp một kiếm giết ta, mà lại chém đứt dây đàn? Ngươi hẳn phải thấy ta đã căn bản không còn sức lực để né tránh chiêu kiếm này rồi. Hơn nữa, có thể chết dưới một cây đoản kiếm thanh tú như vậy, nghĩ lại cũng không thiệt thòi."
Không ai có thể ngờ được vào lúc này Nguyệt Xuất Vân còn có thể bật cười, dù cho chàng đã mất đi chút sức lực cuối cùng, ngay cả cây đàn Hàn Hương Phong Mộc trong lòng cũng không ôm được, rơi xuống trong kiệu.
"Mệt quá rồi, ta ngủ một giấc trước đã. Sau đó các ngươi ra tay sẽ không đau như vậy." Nguyệt Xuất Vân nói xong liền nhắm mắt lại. Chàng cũng không thể kìm nén được luồng mờ mịt trong đầu, nhắm mắt lại đồng thời không chút do dự ngất đi.
Bóng người cầm đầu im lặng. Nguyệt Xuất Vân trước mắt đã hoàn toàn mất đi khả năng chống cự cuối cùng. Nhìn những thi thể la liệt xung quanh, không ai nghĩ rằng một cầm sư bị coi là võ công không đủ tư cách lại có thể bộc phát trong chốc lát, giết chết nhiều người đến vậy.
"Phần Hoa thủ lĩnh, còn chưa ra tay?"
Một giọng nói lạnh lùng vang lên từ phía sau, nhưng cũng đã tiết lộ thân phận của người cầm đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play