Âm vực của đàn cổ là bốn quãng tám và hai nốt, có bảy nốt tán âm, chín mươi mốt nốt bội âm, và một trăm bốn mươi bảy nốt theo âm. Vì vậy, chỉ xét từ hình thức biểu hiện âm sắc, đàn cổ có khả năng biểu hiện cực kỳ mạnh mẽ. Hơn nữa, mỗi cây đàn nổi tiếng đương đại đều có âm sắc độc nhất vô nhị của riêng nó. Lấy cây đàn Hàn Hương Phong Mộc của Nguyệt Xuất Vân mà nói, cảm giác mỗi nốt âm không mà thấu, căn bản không phải những cây đàn khác có thể sánh bằng, khiến tiếng đàn truyền đến khiến người nghe như chìm đắm trong núi rừng, nghe thấy tiên âm mờ mịt từ xa truyền lại.
Còn cây đàn Phượng Minh trước mắt này cũng đồng dạng có điểm đặc biệt riêng của nó. Phượng hoàng vốn là chim thần, tiếng phượng gáy trên cây ngô đồng vang lên, dẫn đến bách điểu đến chầu, rõ ràng trong sáng lại càng có khí thế vương giả của riêng mình. Vì vậy cây đàn này lấy tên là Phượng Minh Thu Ngô, quả không khác gì chim thần ngụ ở cây ngô đồng. Một tay lướt qua dây đàn, chỉ cảm thấy đầu ngón tay từ từ truyền đến một luồng ấm áp. Thân đàn trơn mà mềm, có thể thấy chất ngọc hoàng mà nó dùng là loại thượng đẳng nhất. Dây đàn tuy không biết là làm từ thứ gì, nhưng có thể coi đây là dây đàn mô phỏng tiếng phượng hoàng gáy, chất liệu như vậy căn bản không thể dùng một câu "thiên hạ khó cầu" mà hình dung.
"Đàn tốt, thảo nào Ly công công kia lại nói cây đàn này tốt hơn nhiều so với cây đàn Hàn Hương Phong Mộc của ta!"
Nguyệt Xuất Vân thầm than trong lòng, mặc dù cây đàn này bị hệ thống gọi là hung cầm. Nhưng cho dù là hung cầm, cũng không cách nào khiến người ta phản bác rằng đây không phải là một cây đàn tốt.
Đàn Phượng Minh có bảy dây, dây thứ nhất thuộc thổ, là cung, lấy tên là quân. Dây thứ hai thuộc kim, là thương, lấy tên là thần. Dây thứ ba thuộc mộc, là giác, lấy tên là dân. Dây thứ tư thuộc hỏa, là trưng, nên lấy tên là sự. Dây thứ năm thuộc thủy, là vũ, nên lấy tên là vật. Dây thứ sáu văn thanh chủ thiếu cung, dây thứ bảy vũ thanh chủ thiếu thương. Thanh Bình Vương yêu đàn và học đàn, nhưng hôm nay nghe Nguyệt Xuất Vân đánh đàn, lại có thể nghe ra được từng nốt nào của dây nào trong mỗi lần ngón tay của Nguyệt Xuất Vân lướt qua. Kỹ thuật như vậy, căn bản không phải Thanh Bình Vương từng thấy trước đây.
Nguyệt Xuất Vân không biết suy nghĩ của Thanh Bình Vương, vì vậy tự nhiên coi những gì mình thể hiện ra giờ phút này cũng không đáng chú ý, nhưng mà hàng do hệ thống sản xuất, cho dù là kỹ năng cầm thuật trung cấp, lại há là kẻ tầm thường trên đời có thể sánh bằng.
Nguyệt Xuất Vân tĩnh tâm lại, cảm nhận nhịp điệu của dây đàn rung động, để toàn thân mình tiến vào sự lĩnh hội đối với một tia nhịp điệu này. Tiếng đàn cũng theo đó từ từ lan tỏa. Phượng Minh không hổ là thần binh được truyền lại từ Phượng Minh Các, chỉ cần dùng cây đàn này diễn tấu, Nguyệt Xuất Vân đều có thể cảm nhận được thể lực đang vận hành với tốc độ cực nhanh, hơn nữa tốc độ vận chuyển nội lực mặc dù nhanh, nhưng lại duy trì được ở trong sự khống chế của tiếng đàn, không hề có xu thế tẩu hỏa nhập ma.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play