Đêm Thất Tịch đêm nay nhìn Bích Tiêu, Dắt Trâu Chức Nữ qua sông cầu. Mỗi nhà khất xảo nhìn trăng thu, xâu tận tơ hồng mấy chục nghìn đầu.
Tinh hà lấp lánh, đêm nay trời đêm cũng rất hợp tình hợp cảnh, thời gian hợp tình, trời đêm hợp cảnh, cho nên phía sau núi lâm hải của Phượng Minh các, Khuynh Thành cuối cùng cũng cho Khúc Vân và Tôn Phi Lượng hai tiểu gia hỏa nghỉ phép, nếu không vào ban đêm như thế này, bọn họ còn cần một khoảng thời gian luyện công đủ dài mới có thể nghỉ ngơi.
Trước Thấu Tâm hồ, nước hồ phản chiếu tinh hà, rất có ý tứ trời liền với nước. Khuynh Thành lẳng lặng ngồi tại chiếc đình giữa hồ, trên bờ thì là vẻ mặt xoắn xuýt của Thư Kỳ.
Khuynh Thành có thể ngẩn người một mình vào bất cứ lúc nào, bất cứ nơi nào, nhưng đêm nay thì không thể. Bởi vì Thư Kỳ biết lúc Khuynh Thành ngẩn người thì nghĩ gì, hay nói đúng hơn, Thư Kỳ hiểu rõ người mà sư muội nhà mình đang nghĩ tới lúc này là ai.
Nguyệt Xuất Vân rời khỏi Phượng Minh các đã lâu, mặc dù Thư Kỳ đã từng nghĩ nếu như vị tiểu sư điệt kia vẫn còn ở Phượng Minh các, thì có một vài chuyện khiến nàng đau đầu nhất định sẽ có cách giải quyết. Nhưng mà, thời gian không đúng.
Đêm nay, là đêm Thất Tịch.
"Chưởng môn sư muội, đêm đã khuya rồi, ngày mai còn rất nhiều việc, về nghỉ ngơi sớm đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play