Giọng nói của Tạ Trường Không rơi xuống, Nguyệt Xuất Vân không khỏi nghiêng mắt nhìn về phía Khuynh Thành bên cạnh.
Có lẽ là để tránh cho người trước mắt hiểu lầm cái gì, Tạ Trường Không lúc này nói bổ sung: “Kỳ thật chuyện này đối với Nguyệt tiên sinh mà nói cũng không phải là chuyện khó, lão hủ cũng không phải cố ý gây khó dễ, chỉ là lúc này liên quan đến thiên kiến bè phái, lại không biết Nguyệt tiên sinh có thể đồng ý.”
“Tạ đại sư nói như thế, Xuất Vân ngược lại là có chút hứng thú. Đại sư như thế không ngại nói thẳng, nếu là như đại sư nói như vậy, Xuất Vân tự nhiên đồng ý.” Nguyệt Xuất Vân nói xong, gật đầu.
Tạ Trường Không thấy thế, vẻ xoắn xuýt trên mặt lúc này mới tán đi. Sau khi suy nghĩ một chút, nhìn về phía Khuynh Thành nói: “Nếu là vấn đề của lão hủ liên quan đến bí mật bất truyền của Phượng Minh Các, Khuynh Thành chưởng môn cứ cự tuyệt là được.”
Khuynh Thành lập tức hiểu rõ, xem ra lão già trà trộn sơn dã trước mắt này đúng là muốn hỏi đồ đệ nhà mình liên quan tới chuyện Nhạc đạo.
“Không sao, điểm này đồ đệ tự nhiên rõ ràng.”
Nguyệt Xuất Vân cười cười. Mỗi lần lời nói của sư phụ nhà mình đều là dùng từ cực kỳ bình thường, thế nhưng là nói ra lại cho người ta cảm giác vẫn như cũ phảng phất đang tránh xa người ngàn dặm. Vẻ mặt của Tạ Trường Không ảm đạm, hiển nhiên không thích ứng được với phương thức nói chuyện như vậy của Khuynh Thành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT