Một câu hỏi của Nguyệt Xuất Vân đã làm ánh mắt nữ tử trước mắt hiện thêm vài phần sắc thái cầu sinh. Nhưng Nguyệt Xuất Vân chỉ muốn nói có nhiêu đó. Sau khi nói xong, Nguyệt Xuất Vân liền quay người rời đi, chỉ để lại nữ tử bây giờ đã trở thành Quân Vô Hà giả một mình trong phòng khách.
Du Diệp Bạch mỉm cười với vẻ không có ý kiến gì, rồi đi theo. Mãi đến khi trở lại thư phòng của Nguyệt Xuất Vân, bốn người đóng cửa phòng lại, Du Diệp Bạch mới cười hỏi: “Nguyệt tiên sinh, lời nói vừa nãy, có bao nhiêu phần đáng tin?”
Câu hỏi của Du Diệp Bạch khiến Lạc Thanh Hoàn và Lục Nguy Phòng cùng lúc sững sờ. Nhưng Nguyệt Xuất Vân lại cười cười nói: “Hay là Du huynh hiểu ta.”
“Nói như vậy thì thật sự là thập tử vô sinh?” Du Diệp Bạch hỏi tiếp.
“Không sai.” Nguyệt Xuất Vân gật đầu.
“Vậy ngươi vừa nãy là đang lừa nàng sao?”
“Cũng không thể nói là lừa gạt, dù sao đường sống quả thật có, trong kế hoạch của ta có rất nhiều nơi có thể giúp nàng tìm thấy một con đường sống. Nhưng liệu có tìm được đường sống hay không thì phải dựa vào chính nàng. Nếu có thể tạo ra cơ hội, ta tự nhiên có thể cứu nàng trở về.” Nguyệt Xuất Vân gật đầu nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT