Tôn Lập có phải gay không?
Dĩ nhiên, nếu như lão già này có thể làm cho mùi vị son phấn trên người biến mất, Nguyệt Xuất Vân vẫn có thể nghi ngờ hắn có phải gay không. Chỉ là người tinh tường vừa nhìn đều có thể nhìn ra được lão già này tuổi già nhưng tâm không già, đi đến chỗ nào cũng là một bộ dáng mê muội quá độ, trầm mê nữ sắc không cách nào tự kiềm chế. Người như vậy thật sự không thể là gay.
Ách... nói xa rồi, trọng điểm ở đây thật sự không phải Tôn Lập có phải gay không.
Vậy vấn đề đến rồi, nếu hắn không phải gay, nụ cười nịnh nọt trước mắt này lại xuất phát từ mục đích gì?
Nguyệt Xuất Vân rơi vào trầm tư. Theo lý mà nói, hôm nay Đại hội võ lâm nhiều người như vậy, mình lại ở trong góc, Tôn Lập không thể nhanh như vậy đã nhìn thấy mình. Hơn nữa, nụ cười vừa rồi thật sự quá có chút quỷ dị. Ánh mắt đó, nếu là nhìn người khác thì đúng là không sai, nhưng Nguyệt Xuất Vân lại rõ ràng mâu thuẫn giữa mình và Tôn Lập năm đó ở Kiếm Môn Quan. Vì vậy bây giờ Tôn Lập nhanh như vậy thay đổi thái độ, nếu chỉ đơn thuần nói hắn vì sự hài hòa của Đại hội võ lâm mà không muốn gây chuyện thị phi, thật sự là không còn gì để nói.
"Làm sự tình..."
Thấy Tôn Lập không để lại dấu vết thu hồi ánh mắt, Nguyệt Xuất Vân trong lòng không khỏi oán thầm một câu, lập tức xoay người nhìn về phía Thư Sinh cùng Trang Mộng thở dài: "Xem ra chúng ta từ vừa mới bắt đầu liền ở trong tầm mắt của bọn họ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT