Có câu nói rằng, nói đến mức được, con khóc thì có sữa ăn. Còn có một câu nói tương tự cũng áp dụng được, chiếm được tiện nghi thì nhanh chóng chạy đi.
Nguyệt Xuất Vân tuy rằng thái độ hung hăng, nhưng ngữ khí mơ hồ có chút oan ức ấy rơi vào tai mọi người, nghiễm nhiên dường như gặp phải sự bất công rất lớn.
Lần đầu tiên gặp mặt, ấn tượng sâu sắc nhất mà Nguyệt Xuất Vân để lại cho vị minh chủ đại nhân trước mắt không phải là nhạc đạo độc tuyệt đương đại của chàng, cũng không phải kiếm pháp kinh tuyệt giang hồ, mà là sự trở mặt vô liêm sỉ trong chớp nhoáng này.
Bất quá Tiêu Thừa Phong cũng phải thừa nhận, cách làm của Nguyệt Xuất Vân giờ khắc này tuy rằng vô liêm sỉ, nhưng cũng là vô liêm sỉ không có bất kỳ nhược điểm nào.
Trước khi đại hội võ lâm tổ chức, ngoài thành Thanh Giang, tuy nói Nguyệt Xuất Vân hướng về đệ tử Triêu Dương Tông khởi xướng cuộc chiến sinh tử, nhưng nói đến vẫn chỉ là tranh chấp miệng giữa hai phái đệ tử, đối với đại hội võ lâm cũng không có ảnh hưởng quá lớn.
Quan trọng nhất chính là, Nguyệt Xuất Vân không hạ tử thủ. Nguyệt Xuất Vân ra bốn kiếm, tuy rằng nhìn qua tàn nhẫn cực kỳ, nhưng trên thực tế không có một chiêu kiếm nào mang đến nguy hiểm đến tính mạng cho Chu Sở Hằng, nhiều nhất cũng chỉ là để hắn nằm trên giường một tháng.
Vì thế, dù cho là người Triêu Dương Tông muốn gây sự với Nguyệt Xuất Vân, hiển nhiên cũng là không tìm được bất luận căn cứ gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play