Nước chảy róc rách bên bờ sông, ánh nắng ban mai xua tan màn đêm, trả lại cho thế gian một cõi càn khôn sáng sủa.
Nguyệt Xuất Vân không muốn tỉnh lại như vậy, mí mắt nặng như ngàn cân, dù muốn miễn cưỡng mở mắt cũng không phải điều đơn giản. Cái lạnh buổi sáng sớm kèm theo quần áo bị nước sông làm ướt, kể từ khi nội công đại thành đến nay, Nguyệt Xuất Vân đã rất lâu chưa từng cảm thụ cái lạnh như vậy. Bất quá may mắn có cái lạnh này, Nguyệt Xuất Vân mới có thể từ hôn mê tỉnh lại.
Ngón tay giật giật, lông mày Nguyệt Xuất Vân trong nháy mắt nhăn lại. Mặc dù chỉ là một động tác nhẹ nhàng như thế, nhưng nó kéo theo cảm giác đau đớn như bị xé rách từ trong kinh mạch truyền đến, vẫn khiến hắn không nhịn được toàn thân co rúm.
"Địa Bảng đỉnh cao thì có thể thế nào, lần này sống sót vẫn là ta. Ha ha, ha ha ha..."
Lẩm bẩm tự nói có chút thất thần, Nguyệt Xuất Vân cảm thụ mặt trái ngâm trong nước, mà hơi thở trong lúc đó cũng không có bất kỳ mùi vị lạ. Mặc dù không mở mắt, nhưng trước mắt lại truyền tới tiếng nước chảy. Tất cả những điều này đủ để chứng minh vị trí hiện tại của mình là bên cạnh một dòng sông nào đó, và mình đã ở đây ngâm nửa cái buổi tối.
Dùng hết toàn thân khí lực hé miệng, mặc cho nước sông chảy vào trong miệng, cảm thụ nước sông mát lạnh từ cổ họng chảy vào trong bụng, Nguyệt Xuất Vân lúc này mới cảm giác mình càng thêm tỉnh táo một chút.
Cảm giác đau đớn vẫn như cũ, nhưng đối với Nguyệt Xuất Vân, người đã sớm trải qua nỗi thống khổ kinh mạch toàn thân đều đứt đoạn mà nói, một chút thống khổ này cũng không đáng là gì rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play