Chuyện phiếm lúc nào cũng có thể nói. Hôm nay đến nơi này là việc chính, mọi người đều rõ, cho nên sau khi Nguyệt Xuất Vân thuận miệng nói chính chủ đến, Tần Lãng Ca liền hướng về cánh cửa nhỏ kia nhìn lại.
Không có tiếng bước chân, chỉ có một tia khí tức yếu ớt truyền đến. Tần Lãng Ca quay đầu lại nhìn về phía Nguyệt Xuất Vân, trong lòng có chút kinh ngạc, không ngờ mới ba năm thời gian, cái cầm sư không biết võ công năm đó đã vượt qua hắn về phương diện cảnh giới rồi.
"Nghe danh Nguyệt công tử đã lâu. Hôm nay gặp mặt, quả nhiên là nhân trung long phượng."
Giọng nói từ trong cánh cửa nhỏ kia truyền đến. Cánh cửa đóng chặt, không ai biết người bên trong là làm sao đi vào, thế nhưng rất rõ ràng, Hoàng Tiểu Đồ quả thực muốn dùng phương thức không gặp mặt này để tiến hành giao dịch.
Nguyệt Xuất Vân không biết đây có phải là cách làm quen thuộc của Hoàng Tiểu Đồ hay không, nhưng nghe giọng nói kia cực kỳ trẻ tuổi, ngữ khí mang theo vài phần phóng túng trần tục, quả thực không giống người bình thường.
"Nghe nói ngươi thích ở cửa thành Lạc Châu bán đồ đông cung?" Nguyệt Xuất Vân không chút biến sắc hỏi.
"Nguyệt công tử cho rằng không thích hợp?" Giọng nói trong phòng từ từ bay ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play