Tất cả một lần nữa bình tĩnh lại, Linh Nguyệt và Trần Tư Vũ lẳng lặng nhìn hai người trước mắt đối diện nhau, thấy hai người đồng thời ngừng tay, trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ là các nàng thật tò mò, tại sao hai người đàn ông to lớn như vậy lại cứ duy trì tư thế đối diện, mãi cho đến rất lâu sau đó, nụ cười tương tự đồng thời hiện lên khóe miệng hai người.
Kể từ lần gặp gỡ trước đã qua ba năm, thời gian trôi qua đều đi kèm với sự thay đổi của con người. Trong ba năm này, bất luận là Nguyệt Xuất Vân hay Tần Lãng Ca, sau khi trải qua không ít chuyện đều có chút thay đổi không nhỏ, nhưng may mắn là, có vài thứ vẫn giống như lúc trước.
"Một lời không hợp chính là thần khúc, Nguyệt Xuất Vân, nhiều năm như vậy cái sở thích này của ngươi vẫn không thay đổi."
"Đời người chỉ có bấy nhiêu sở thích, nếu thay đổi chẳng phải là ngay cả chút ít theo đuổi cũng không còn sao? Đúng là ngươi, ta vốn tưởng rằng qua lâu như vậy ngươi sẽ trưởng thành hơn một chút, cho dù không thể nào chấp nhận được thần khúc thì chí ít cũng có thể thản nhiên đối mặt. Ai ngờ vẫn giống như lúc trước, một lời không hợp liền rút kiếm."
Hai người đồng thời nở nụ cười, sắc mặt lập tức ôn hòa hơn rất nhiều.
"Cũng là ngươi không thay đổi, nếu không chúng ta cũng không thể yên tĩnh ngồi ở đây cùng nhau trò chuyện." Nguyệt Xuất Vân cười nói thêm một câu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT