Không lâu sau đó, theo một trận nổ kịch liệt trên mặt Sấu Tâm Hồ, Nguyệt Xuất Vân đội một chiếc lá sen trên đầu, trong miệng ngậm nửa cành lá sen khô, toàn thân ướt sũng xuất hiện ở bên hồ.
Nhìn đôi thầy trò này một lời không hợp liền trực tiếp rút kiếm, Đao Vô Ngân trong lòng nhất thời thầm vui mừng, may mà sư phụ mình gặp phải không phải như vậy.
"Khục... Thật sự khổ quá." Nguyệt Xuất Vân nhổ đồ vật trong miệng ra, sau đó giống như không có chuyện gì xảy ra mà nhìn về phía hai người trước mắt, nở nụ cười toe toét.
"Nói lại, Tố Tố sư thúc sao lại đến đây, còn có Vô Ngân huynh đệ. Nội thương mới khỏi chưa lâu, vẫn nên nghỉ ngơi thật nhiều mới phải."
"Không cần, nội thương khỏi hẳn thì không đáng ngại gì khác. Ta còn phải cảm ơn ngươi đã ra tay lưu lại một phần dư lực, bằng không ta nhất định sẽ không dễ dàng khôi phục như cũ như vậy." Đao Vô Ngân hờ hững nói.
Nguyệt Xuất Vân nhún vai, hoàn toàn không để ý thái độ của Đao Vô Ngân, tiện tay gỡ chiếc lá sen đội trên đầu xuống, cầm trong tay nói một tiếng "đáng tiếc". Ngay lập tức thầm vận nội lực, chỉ trong chớp mắt, chiếc lá sen kia trong tay Nguyệt Xuất Vân đã hình thành một tượng băng.
Gió vi vu hề Dịch Thủy hàn, hàn ý trong Khúc Phong Dịch Thủy, không phải nội công âm hàn thông thường có thể so sánh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play