Xuống giường rửa mặt, tiện thể vươn vai duỗi lưng. Đắm mình trong ánh nắng ban mai, Nguyệt Xuất Vân chỉ cảm thấy trong lòng khoan khoái, cuộc sống như vậy thật an nhàn.
Bóng trúc lốm đốm, dưới ánh mặt trời lay động một cách riêng biệt, làn gió nhẹ lướt qua mặt, thật là sảng khoái. Trong cảnh này, nếu không thừa dịp tâm tình mà diễn luyện một bộ kiếm pháp, làm sao có thể giải tỏa niềm vui trong lòng?
Tay phải vung ra, từ trong cây cầm cách đó không xa, Vị Ngữ Kiếm đột nhiên bay vút ra. Nguyệt Xuất Vân bước một bước, thuận lợi tiếp được Vị Ngữ Kiếm vào tay. Thân hình theo đà lực của trường kiếm, anh liền bay người lên theo hướng kiếm bay ra, lăng không xuất một kiếm theo thế, hóa thành đầy trời kiếm ảnh chói mắt.
Kiếm, là khí của tâm. Kiếm theo tâm đến, liền có thể thành chiêu!
Nguyệt Xuất Vân không hiểu làm thế nào mới đạt được cảnh giới như vậy, nhưng ba năm bế quan nay lại cho anh một dự cảm mơ hồ, muốn thành tựu đạo của chính mình, nhất định phải biến kiếm pháp thiên hạ thành chiêu thức của mình.
Vì vậy, kiếm chiêu vừa ra, trong đó không hề thấy bóng dáng của bất kỳ bộ kiếm pháp giang hồ nào. Mỗi lần kiếm thế chuyển đổi đều là tùy theo thế mà làm, nhìn như sơ hở trăm chỗ, kỳ thực lại tự nhiên mà thành.
Kiếm pháp như vậy, mặc dù là do người sử dụng, nhưng thực tế, căn bản nhất vẫn là kiếm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT