Liền không lâu sau đó, toàn bộ Kim Tiền Bang đều biết vị Nguyệt tiên sinh này gần đây tâm tình thực sự rất tốt, thậm chí ngẫu nhiên còn có thể nghe được hắn ngâm nga những điệu dân ca không rõ tên.
Nguyệt Xuất Vân cuối cùng cũng quyết định muốn về sư môn, vào giữa tháng năm. Tần Lãng Ca và bọn họ đã sớm rời đi, vì vậy khi Nguyệt Xuất Vân nói mình muốn trở về núi, tự nhiên dẫn tới Trịnh Tam Nương và bọn họ đích thân tiễn đưa. Kim Tiền Bang cách Phượng Minh các núi cao đường xa, Trịnh Tam Nương tự nhiên không yên lòng Nguyệt Xuất Vân võ công chưa khôi phục lại một mình rời đi, nên giao phó cho Địch Thái một lần nữa trọng trách, đích thân tiễn Nguyệt tiên sinh về Phượng Minh các.
Nguyệt Xuất Vân vốn dĩ là phải trở về môn phái, vì vậy Hạnh Nhi tuy rằng trong lòng có bao nhiêu không muốn, nhưng vẫn là thay Nguyệt Xuất Vân chuẩn bị thật tốt tất cả, sau đó đưa Nguyệt Xuất Vân lên xe ngựa.
Trên cầu đá ngoài thành Kim Lăng, một bàn tay đột nhiên thò ra từ trong xe ngựa, hướng về phía mọi người phía sau vẫy vẫy.
Nguyệt Xuất Vân vẫy tay từ biệt, cũng không biết trên cầu, nước mắt của nữ tử kia đã rơi như mưa.
Trịnh Tam Nương thấy thế, thở dài một tiếng, ôm Hạnh Nhi vào lòng. Còn trong xe ngựa, Nguyệt Xuất Vân lại càng không thể áp chế sự kích động trong nội tâm.
Hắn là lần đầu tiên khao khát muốn trở về một nơi như vậy, cũng là lần đầu tiên khao khát muốn gặp một người như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play