Lục Tư Mạc dời mắt đi, vành tai có chút đỏ lên một cách kỳ lạ. Da anh ta vốn màu lúa mạch nên cũng không thực sự rõ ràng.
Nam Thiều mở cửa lấy cơm hộp, vừa đưa tay ra chuẩn bị nhận thì lại nghe đối phương bảo cậu mặc quần áo cho tử tế.
Nam Thiều thầm nghĩ, một nhân viên giao cơm hộp như anh thì cứ để đồ ăn xuống rồi đi đi, quản cậu mặc quần áo thế nào làm gì, hơn nữa quần áo của cậu chẳng phải đang mặc rất ổn sao.
Cậu định giật lấy hộp cơm, sau đó đóng sầm cửa lại. Cậu đang vội, không rảnh đôi co với người khác.
Ai ngờ cậu vừa ngẩng đầu lên đã thấy Lục Tư Mạc.
Sao Lục Tư Mạc cứ âm hồn bất tán thế nhỉ!
Nam Thiều tưởng rằng sau đêm đó, hai người họ sẽ không bao giờ có bất kỳ liên quan nào nữa.
“Anh…” Nam Thiều vốn định hỏi “Anh đến đây làm gì”, lại thấy Lục Tư Mạc quay đầu sang một bên, không dám nhìn cậu.
Nam Thiều cúi đầu nhìn lại mình, hiểu ra nguyên do.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play