“Trước đây trong lòng anh, em không phải như vậy, nhưng dấu hôn là sự thật. Em có người khác bên ngoài, em thay lòng đổi dạ.” Lục Tư Mạc nói chắc như đinh đóng cột, lên án hành vi phạm tội của Nam Thiều.
Thái dương Nam Thiều giật giật, sao lại không giống kịch bản thế này, Lục Tư Mạc không nên đau lòng rồi áy náy mà nói ‘anh sai rồi, anh tin em’ sao?
Chẳng lẽ vừa rồi công lực của cậu không đủ, không diễn tả được cảm giác tủi nhục đó?
Nam Thiều suy nghĩ lại một chút, cho rằng thêm chút nước mắt có lẽ hiệu quả sẽ tốt hơn.
Nước mắt của cậu nói đến là đến, chẳng mấy chốc đã ngấn lệ nơi khóe mắt, sau đó phối hợp với nước mắt để phản bác.
“Anh còn vu oan cho tôi, vết này là do tối qua anh mộng du cắn lên cổ tôi.”
Nhìn thấy nước mắt, Lục Tư Mạc lập tức luống cuống, anh giữ lấy cổ Nam Thiều xoay qua, nhẹ nhàng lau đi giọt lệ nơi khóe mắt, giọng nói dịu dàng hơn rất nhiều: “Đừng khóc.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play