Nam Thiều thực sự buồn bực, cậu không ăn được lẩu. Không chỉ lẩu, mà vì sự xuất hiện của Thận Quái, cả trung tâm thương mại đều đóng cửa ngừng kinh doanh, thành ra cậu chẳng ăn được gì cả.

Nam Thiều muốn đổi địa điểm khác để thưởng thức ẩm thực, nhưng lực bất tòng tâm.

Nguyên chủ hôm qua bận rộn tự tử nên không ăn tối, còn cậu thì hôm nay ngủ đến mặt trời lên cao chót vót cũng chẳng ăn sáng. Bụng đói meo hai bữa liền, cậu sắp đói lả đi được.

Cuối cùng, cậu đành mua một bát mì lạnh ven đường ăn tạm, sau đó là bạch tuộc viên, xiên que, trà sữa, bánh quẩy, cổ vịt…

Khi còn bé, Nam Thiều nay đây mai đó, đến một miếng bánh bao nóng hổi cũng không có mà ăn. Sau khi lớn lên, thứ cậu ăn đều là linh dược trời đất, ở thế giới cũ, cậu chưa từng được ăn uống tử tế.

Hôm nay, nếm thử bao nhiêu món ngon, cậu mới phát hiện ra công năng thứ hai của đầu lưỡi ngoài việc nói chuyện – đó là thưởng thức mỹ vị.

Nam Thiều thậm chí có chút luyến tiếc việc phải đi ẩn cư.

Cậu lại bấm đốt ngón tay tính toán, chờ tìm được Vu Trượng, có thể tiêu hết số tiền tiết kiệm nguyên chủ để lại rồi hãy đi ẩn cư, hoặc là mang theo một ít đồ ăn ngon cùng đi ẩn cư.

Vị giác vừa mới được khai phá, Nam Thiều mải mê đắm chìm trong một con phố ẩm thực. Cậu không để ý rằng xung quanh đã dần tụ tập rất nhiều người, không ít người còn cầm điện thoại di động chụp ảnh cậu.

“Trời ơi, anh ấy là nghệ sĩ hả, đẹp quá đi mất.”

“Tôi điên rồi, cuồng tóc trắng cả đời!”

“Đẹp quá! Là tiên hạ phàm sao.”

“Tôi thấy anh ấy quen quen thế nào ấy.”

……

Nam Thiều ăn uống no nê, vừa ngẩng đầu lên đã thấy xung quanh bị người ta vây kín mít.

Cậu có chút bực bội, không ngờ vì đồ ăn mà lại lơ là cảnh giác đến vậy. Là một vu sư đã sống gần 2000 năm, thật không nên chút nào. Sau này nhất định phải kiểm soát ham muốn ăn uống lại mới được.

Cũng may những người này không có ác ý, cũng không có ý định làm hại cậu, chỉ là một đám người nông cạn mê đắm vẻ bề ngoài mà thôi.

Nam Thiều ngước mắt nhìn về phía mấy người đang chắn đường phía trước, đôi môi mỏng khẽ hé: “Các người cản đường tôi rồi.”

Dù khóe miệng mỹ nam có dính chút dầu mỡ đỏ au, nhưng điều đó không hề ảnh hưởng đến vẻ tự phụ, lạnh lùng của cậu.

Những người qua đường bị gọi tên mặt đỏ bừng, vội vàng lùi sang hai bên, liên tục xin lỗi: “Xin lỗi.”

“Không sao.” Nam Thiều nói.

Không có việc thiện nào lớn hơn việc biết lỗi mà sửa.

Câu này là do cha Nam Thiều dạy cậu, đến tận bây giờ cậu vẫn còn nhớ. Mỗi một câu cha mẹ nói, cậu đều ghi nhớ.

Giọng cậu dịu dàng, lười biếng, như lời người yêu thấu hiểu lòng người đang thủ thỉ bên tai, khiến người ta mặt đỏ tim đập.

Những người qua đường bị gọi tên mặt càng đỏ hơn, tim cũng đập loạn nhịp.

Nam Thiều ăn uống no nê, bắt đầu lên đường tìm kiếm Vu Trượng. Cùng lúc đó, từ khóa liên quan đến cậu cũng lặng lẽ leo lên cuối bảng xếp hạng tìm kiếm nóng.

Nguyên thần của Nam Thiều theo Vu Trượng đến thế giới này. Nguyên thần của cậu gần đây cảm ứng được một vật trung gian có thể nhập vào nên đã rời khỏi Vu Trượng trên đường đi, mượn xác hoàn hồn. Về nguyên tắc, Vu Trượng không ở cách cậu quá xa.

Và đúng là Vu Trượng không ở xa cậu, chỉ cách khoảng 20 km, Nam Thiều bắt xe nửa tiếng là đến nơi.

Nam Thiều là chủ nhân của Vu Trượng. Khi rời khỏi chủ nhân, Vu Trượng sẽ rơi vào trạng thái phong ấn, thu nhỏ lại bằng chiều dài cánh tay, toàn thân phủ một lớp đá đen kịt, nhìn qua chẳng khác gì một que cời lửa bình thường.

Theo dự đoán của Nam Thiều, Vu Trượng hẳn là đang nằm lăn lóc ở một bãi cỏ nào đó, người qua đường có đi ngang cũng chẳng thèm liếc nhìn.

Ai mà ngờ, tối hôm qua khu vực này vừa có một trận mưa sao băng, Vu Trượng của cậu lại bị coi như thiên thạch ngoài hành tinh và được đưa vào bảo tàng thiên văn.

Nam Thiều trả 10 đồng tiền vé vào cửa bảo tàng thiên văn, nhìn Vu Trượng bị đặt trong lồng kính cho người ta tham quan, nhất thời có một sự thôi thúc muốn chế nhạo người khác.

Người ở thế giới này rảnh rỗi đến mức không có gì làm sao?

Bên ngoài an toàn khu, Thận Quái như hổ rình mồi, còn người bên trong thì hay thật, có tâm trạng nhặt một que cời lửa về trưng bày ngắm nghía. Cho dù đó là một khối thiên thạch đi nữa, thì một cục đá vỡ có gì đẹp chứ!?

Nam Thiều đưa tay lên, một chút vu lực khẽ thoát ra từ đầu ngón tay. Khóe mắt cậu liếc thấy camera ở góc phòng triển lãm và nhân viên an ninh đang đi tuần.

Hiện tại, cậu có thể dùng vu lực lấy lại Vu Trượng rồi rời khỏi bảo tàng, nhưng sau khi ra khỏi đó sẽ là lệnh truy nã của cảnh sát, thậm chí là của chính phủ.

Với năng lực của cậu, tuy có thể trốn thoát, nhưng một khi sức mạnh cường đại của cậu bị lộ ra, những ngày tháng sau này sẽ không còn được yên ổn nữa.

Chính phủ không nhất định sẽ vì một “que cời lửa” mà đối đầu với cậu, nhưng chắc chắn sẽ thèm muốn sức mạnh to lớn của cậu. Có lẽ họ sẽ tìm cách hợp tác, hoặc có lẽ sẽ bắt cậu về giải phẫu nghiên cứu?

Trên thế giới này có 10 người lợi hại như Lục Tư Mạc. 1 Lục Tư Mạc = một phần mười Nam Thiều thời kỳ đỉnh cao, 10 Lục Tư Mạc = 1 Nam Thiều thời kỳ đỉnh cao.

Thứ nhất, thực lực hiện tại của Nam Thiều vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, cậu không đánh lại 10 Lục Tư Mạc. Thứ hai, cậu hy vọng có thể sống yên ổn ở thế giới này.

Cho nên, cậu chọn con đường thứ hai – mua lại Vu Trượng.

Một số hiện vật trưng bày trong bảo tàng thiên văn có thể được bán ra, và Vu Trượng của cậu thuộc loại có thể bán. Hiện tại, giá niêm yết là 500 vạn.

Số tiền tiết kiệm hiện tại của Nam Thiều là 50 vạn, còn thiếu 450 vạn.

Nam Thiều vừa mới đến thế giới này, không có khái niệm rõ ràng về tiền bạc.

Nhưng dựa theo những gì cậu vừa tiêu xài ở phố ẩm thực, 10 đồng có thể mua được 1 chiếc bánh quẩy. Nếu cậu kiếm tiền bằng cách bán bánh quẩy, cậu cần phải bán 45 vạn chiếc, trừ đi chi phí thì còn phải bán nhiều hơn nữa.

Giả sử một ngày bán được 500 cái, làm đến mức xẻng kén bốc khói, cậu làm việc không nghỉ ngơi cũng phải mất ít nhất 3 năm. Đến lúc đó, không biết Vu Trượng của cậu có còn ở đây không nữa.

Quan trọng là cậu không biết làm bánh quẩy, cậu chỉ biết dùng vu thuật.

Vu thuật có thể xem bói, nhưng ở thế giới này, xem bói là hành vi phạm pháp, không báo thì thôi, báo là bắt ngay.

Vu thuật có thể chữa bệnh, nhưng ở thế giới này, hành nghề y cần có giấy phép, nếu không sẽ bị coi là hành nghề y bất hợp pháp, bắt ngay.

Vu thuật có thể rút hồn, nhưng ở thế giới này hình như không có tác dụng gì…

Vu thuật có thể làm được rất nhiều việc, nhưng ở thế giới này lại không thể dùng để kiếm tiền một cách chính đáng.

Đời này, Nam Thiều muốn sống yên ổn một chút, cho nên phải tuân theo pháp luật của thế giới này.

Con đường kiếm tiền tốt nhất hiện tại dành cho cậu chính là làm nghề của nguyên chủ.

Nguyên chủ vì bị quản lý sắp xếp cho hình tượng lẳng lơ, vô năng nhưng lại có thể gây chú ý, nên trên mạng thuộc loại người mà chó đi ngang qua cũng phải nhổ nước bọt, bị vạn người ghét.

Tuy nhiên, tai tiếng cũng là một cách để nổi tiếng, có chủ đề, có độ hot.

Những show thực tế chuyên tạo chiêu trò, gây chú ý rất thích mời nguyên chủ tham gia. Nguyên chủ bị chửi thì bị chửi, nhưng tiền thì không thiếu một xu nào. Năm đầu tiên ra mắt, số tiền cậu ta kiếm được vào tay đã là 300 vạn.

Nguyên chủ là cô nhi, đã quen với cuộc sống khổ cực, sau khi có tiền liền bắt đầu tiêu xài trả thù, tiền vào tay là hết sạch.

50 vạn trong tay Nam Thiều chưa tiêu là vì số tiền đó công ty vừa mới chuyển cho mấy ngày trước, mấy ngày nay nguyên chủ bận rộn chìm trong cảm xúc tiêu cực nên không có thời gian tiêu xài.

Nam Thiều tính toán một chút, nếu cậu cố gắng làm việc, nhận thêm nhiều show, thì trong vòng một năm kiếm đủ 450 vạn vẫn có khả năng.

Cậu rất may mắn là Vu Trượng có phong ấn, nếu không với thân trượng bằng vàng ròng và viên kim cương đen to bằng nắm tay nguyên bản của nó, thì không có mấy tỷ cũng không mua nổi.

Hiện tại còn một vấn đề, hình như cậu vì đắc tội với ảnh đế nên bị đóng băng hoạt động, sáng nay còn chặn luôn số của người quản lý định sắp xếp công việc cho cậu.

Chậc.

Có chút phiền phức.

Nhưng cũng không hẳn là quá phiền phức.

Nam Thiều gỡ chặn người quản lý Lý Khứ Nhân khỏi danh sách đen, sau đó gọi điện thoại.

Điện thoại reo ba tiếng “tút”, sau đó là tiếng bận, rõ ràng là bị cúp máy.

Lý Khứ Nhân đây là đang trả thù việc Nam Thiều cúp máy của gã hồi sáng.

Nam Thiều lại gọi cho Lý Khứ Nhân lần nữa, lần thứ hai lại bị cúp máy.

Nam Thiều cười khẩy một tiếng, gọi lại lần nữa, cậu lẩm bẩm: “Quá tam ba bận, còn dám cúp máy của tôi thì tôi đành phải đích thân đi… cầu xin anh vậy.”

Lý Khứ Nhân cuối cùng cũng bắt máy của Nam Thiều.

Lý Khứ Nhân là quản lý của công ty giải trí Tinh Đồ, có thâm niên trong nghề, tuy chưa từng lăng xê được ngôi sao hạng A nào, nhưng cũng đã đưa không ít ngôi sao hạng B, C lên. Người trong giới ít nhiều cũng nể mặt gã.

Ấy vậy mà Nam Thiều hôm nay lại dám cúp máy của gã hai lần, còn chặn số gã.

Lý Khứ Nhân tức điên người, bữa trưa cũng không nuốt trôi.

Nhưng chuyện này gã lại không làm gì được Nam Thiều, cuối cùng vẫn phải quay lại cầu xin Nam Thiều tham gia.

“Chúng Ta Cùng Leo Núi” là show thực tế hàng đầu hiện nay, đã đến mùa thứ hai. Đạo diễn họ Cố, là tiểu thiếu gia nhà họ Cố, Cố Thừa Hạo.

Người khác vì Nam Thiều đắc tội với ảnh đế Từ Dĩ Chu mà không dám dùng cậu, nhưng Cố Thừa Hạo lại dám.

Cậu ấm nhà họ Cố chỉ đích danh Nam Thiều của công ty giải trí trực thuộc tham gia show này, hợp đồng và kịch bản đều đã cho người đưa đến chỗ Lý Khứ Nhân.

Lý Khứ Nhân sáng nay nóng nảy nói lời cay nghiệt với Nam Thiều, bây giờ không hạ mình xuống cầu xin Nam Thiều tham gia được, nên cứ kéo dài mãi, kéo dài đến tận ba, bốn giờ chiều.

Nhưng người ra lệnh là Cố Thừa Hạo, Lý Khứ Nhân không trốn tránh được. Gã cắn răng, quyết tâm cầm điện thoại lên chuẩn bị xuống nước với Nam Thiều.

Đúng lúc đó, điện thoại của Nam Thiều gọi đến.

“À, nhớ đến cầu xin tôi rồi sao?” Lý Khứ Nhân nhìn màn hình điện thoại cười khẩy.

Gã đã quên mất sự do dự ban nãy, làm bộ làm tịch cúp máy.

Nam Thiều không cha không mẹ, không có ô dù, dễ dàng thao túng nhất. Trong giới này, Lý Khứ Nhân là chỗ dựa duy nhất của Nam Thiều.

Lý Khứ Nhân chắc chắn Nam Thiều sáng nay là nổi điên mới dám cúp máy, chặn số gã. Bây giờ hết điên rồi, biết không có Lý Khứ Nhân thì không được, nên mới đến xin lỗi gã.

Gã đương nhiên không thể nhanh như vậy mà tha thứ.

Cuộc gọi thứ hai của Nam Thiều càng khiến Lý Khứ Nhân tự tin hơn. Gã đã tưởng tượng ra cảnh Nam Thiều hèn mọn xin lỗi gã sau khi bắt máy.

Gã lại cúp máy lần nữa, trả thù cho buổi sáng.

Nam Thiều gọi lại lần thứ ba, Lý Khứ Nhân vênh váo bắt máy, hất cằm, để lộ lỗ mũi, ánh mắt khinh miệt, cứ như Nam Thiều đang ở trước mặt bị gã chà đạp vậy.

Gã nói giọng âm dương quái khí: “Ồ, không phải cậu giỏi lắm sao, không muốn làm à?”

Nam Thiều thầm chửi, đúng là không muốn làm, nhưng cuộc sống ép buộc mà.

Nam Thiều nói giọng bình thản: “Show thực tế anh nói hồi sáng, tôi nhận.”

Giọng điệu cậu bình thản, tự nhiên, cứ như một ngôi sao hạng A đang chọn kịch bản, chọn xong rồi ra lệnh cho Lý Khứ Nhân: “Tiểu nhân tử, ta thích cái này, ngươi đi sắp xếp đi.”

Lý Khứ Nhân lập tức nổi nóng, chửi: “Cậu là cái thá gì! Muốn nhận là nhận à!” Rồi cúp máy.

Nam Thiều nhìn giao diện kết thúc cuộc gọi trên điện thoại, thầm nghĩ vẫn phải đích thân đến tận nhà cầu xin thôi, tiện thể luyện tập thuật nhiếp hồn của mình.

Từ vị trí hiện tại của Nam Thiều bắt xe đến nhà Lý Khứ Nhân mất một tiếng rưỡi, vừa đúng giờ cơm. Nam Thiều quyết định ăn tối trước rồi hãy đến viếng thăm.

Buổi trưa không ăn được lẩu cậu có chút tiếc nuối, quyết định buổi tối sẽ bù đắp sự tiếc nuối này.

Cậu thành thạo dùng ứng dụng trên điện thoại gọi một chiếc xe.

Bên kia, Lý Khứ Nhân thở hồng hộc, miệng không ngừng chửi rủa Nam Thiều.

Nào là Nam Thiều là đồ nhà quê vô học, không biết điều, không có gã thì bây giờ vẫn còn đang vặn ốc vít trong nhà máy điện tử, vân vân.

Nếu những lời này mà Nam Thiều hiện tại nghe được, chắc chắn sẽ ngoáy tai rồi nghe tai này lọt tai kia, dù sao cũng không phải chửi cậu.

Tốt nhất là cứ tiếp tục chửi, chửi to hơn nữa.

Cậu có thể rất tốt bụng giúp Lý Khứ Nhân gọi hồn của nguyên chủ đang trên đường đến cầu Nại Hà về, hai người đối chất một chút, xem Lý Khứ Nhân đối với Nam Thiều đó là ơn nhiều hay oán nhiều.

Lúc Lý Khứ Nhân đang cao hứng chửi bới thì điện thoại của gã lại reo.

Gã nhìn thấy tên người gọi, vẻ mặt oán hận đột nhiên trở nên nịnh nọt. Do biểu cảm thay đổi quá nhanh, trông vô cùng méo mó.

Lý Khứ Nhân: “Trợ lý Kim, ngài có chỉ giáo gì không ạ?”

Kim Hằng Lai, trợ lý thân cận của Cố Thừa Hạo.

Trong điện thoại, giọng Kim Hằng Lai lạnh lùng, thái độ hoàn toàn công tư phân minh: “Hợp đồng của Nam Thiều ký chưa?”

Lý Khứ Nhân cười làm lành: “Vẫn chưa ạ.”

Kim Hằng Lai: “Vẫn chưa? Mấy ngày rồi, chút chuyện này cũng làm không xong.”

Lý Khứ Nhân: “Chuyện cậu Cố giao phó tôi nhất định sẽ thực hiện đến nơi đến chốn, nhưng Nam Thiều cậu ta không hợp tác. Tôi đã khuyên hết lời, cậu ta vẫn không chịu ký hợp đồng. Trợ lý Kim, ngài xem có thể đổi người khác được không ạ? Cấp dưới của tôi có Giang Nguyên, ngoại hình đẹp, cũng rất nỗ lực, lăng xê một chút chắc chắn sẽ nổi.”

Giọng Kim Hằng Lai lạnh đi: “Anh đang dạy cậu Cố làm việc đấy à?”

Thái dương Lý Khứ Nhân vã mồ hôi lạnh: “Không dám, không dám. Nam Thiều cứng đầu lắm, tôi chỉ sợ làm lỡ chương trình của cậu Cố thôi ạ.”

Kim Hằng Lai: “Tôi không quan tâm anh có ý đồ gì, nhưng cậu Cố đã nói, chỉ cần Nam Thiều, những người khác đều không được. ‘Chúng Ta Cùng Leo Núi’ sẽ công bố danh sách khách mời thường trú trên Weibo chính thức vào 7 giờ tối nay, trong đó sẽ có tên Nam Thiều. Tốt nhất là anh thuyết phục được Nam Thiều trước 7 giờ tối, nếu không thì anh cũng đừng mong làm việc trong ngành này nữa.”

Lý Khứ Nhân kinh ngạc: “Gấp vậy sao? Trước đây không phải đã sắp xếp là giữa tháng 8 mới công bố sao?”

Lời nói của Kim Hằng Lai đột nhiên trở nên khinh miệt: “Có lẽ anh thật sự già rồi, không còn phù hợp với ngành này nữa. Lên mạng xem top tìm kiếm đi, rồi nghĩ lại xem câu hỏi vừa rồi của anh ngu ngốc đến mức nào.”

Lý Khứ Nhân bị Kim Hằng Lai cúp máy. Lần này gã không dám tức giận nữa, lập tức lên Weibo xem top tìm kiếm, chỉ liếc một cái đã sững sờ tại chỗ.

Trang mạng xã hội hàng đầu thế giới hiện nay – Weibo, bảng xếp hạng tìm kiếm nóng của nó hiện tại hai phần ba là về một người – Nam Thiều.

#Quảng trường Vạn Hưng

#BHZ

#NamThiềuCứuNgười

#NamThiềuThầnThái

#NamThiềuAntiChuyểnFan

#TinhĐồGiảiTríRaĐâyMàChịuChửi

……

Mỗi một từ khóa bên dưới đều có hơn 200.000 lượt thích, từ khóa “Cứu người” thậm chí còn vượt qua 1.000.000 lượt thích.

Lý Khứ Nhân nhấp vào xem, bên trong là một đoạn video.

— Quảng trường Vạn Phương bị Thận Quái tấn công, một cô bé ngã trong đám đông, mọi người chạy toán loạn không ai để ý. Cha mẹ cô bé cố gắng đi ngược dòng người nhưng không thể đến gần. Ngay khi Thận Quái sắp lao đến giết chết cô bé, Nam Thiều đã xông tới ôm cô bé vào lòng, dịu dàng che mắt an ủi. Sau đó, cậu nhìn Thận Quái, dường như đang chờ đợi cái chết đến. Tiếp theo, một thành viên của tổ chức BHZ kịp thời đến cứu họ. Nam Thiều đưa cô bé về lại cho cha mẹ. Phía sau video, tổ chức BHZ dùng khiên chắn tạo thành khu vực chiến đấu, video cũng đột ngột kết thúc.

Trước đây, chỉ cần có tin tức liên quan đến Nam Thiều, bình luận đều là chửi rủa. Nhưng bên dưới video này, những bình luận nhắc đến Nam Thiều đều là khen ngợi.

【ChúHươuLạcLối】Tuy cuối cùng là người của BHZ cứu, nhưng Nam Thiều cũng dũng cảm quá đi, đó là Thận Quái đó, lại còn ở gần như vậy!

【NguyệnThếGiớiHòaBình】Nam Thiều dường như định hy sinh bản thân để cứu cô bé…

【ĐôĐôĐô】Nếu là tôi thì chân đã mềm nhũn vì sợ rồi.

【HoaHồng1125】Cô bé đó là người thân của cậu ấy à?

【ThúTiểuManh】Lầu trên ơi, tôi từng là anti-fan của Thiều Thiều, gia thế bối cảnh của cậu ấy anti-fan đều bới móc sạch rồi, Thiều Thiều là cô nhi.

【TuyếtHạtTuyết】Cậu ấy thậm chí còn che mắt cho đứa bé, tôi khóc chết mất.

【CoolGuy】Không ai thấy người đàn ông cứu Nam Thiều rất đẹp trai giống tôi sao?

……

Từ khóa “Thần thái” bên dưới là đủ các loại ảnh Nam Thiều ăn uống ở phố ẩm thực. Khu vực bình luận của từ khóa này và “Tinh Đồ Giải Trí Ra Đây Mà Chịu Chửi” có sự tương đồng cao.

Khen ngợi dung mạo của Nam Thiều, chửi Tinh Đồ Giải Trí không có trách nhiệm với nghệ sĩ.

【YêuThiềuThiềuTừHômNay】Hu hu hu, đẹp quá, mặt mộc giết chết tôi rồi! Tinh Đồ Giải Trí có bị vấn đề gì về não không vậy, lần nào cũng tạo hình cho Thiều Thiều như ma quỷ.

【Aben】Cậu ấy rất dũng cảm, rất lương thiện, rất xinh đẹp. Trước đây đều là do Tinh Đồ sắp đặt hình tượng à?

【ChânTôiKhôngChoNắnĐâu】Nhan sắc này tôi liếm không ngừng.

【HômNayTôiVui】A a a a a, chúng tôi có mặt ở hiện trường, người thật còn xinh đẹp hơn ảnh chụp, giọng nói cũng hay ơi là hay, tai tôi trực tiếp mang thai 108 đứa!

【ChờTôiMuaQuảQuýt】6

【ChóTrăng】Lần đầu tiên thấy ai để mặt mộc, tóc trắng mà vẫn đẹp như vậy!

【ĐiênTiết】Tinh Đồ, thẩm mỹ có vấn đề thì nên để người khác làm đi, hiểu không?

……

Trong đó còn lẫn một bình luận có phong cách hoàn toàn khác biệt.

【VĐêm】Hình ảnh Thận Quái giết người ai nhìn cũng sẽ ăn không ngon. Xem dòng thời gian thì Nam Thiều vừa mới từ quảng trường ra đã đi ăn uống, tâm lý không phải dạng vừa đâu. Lúc cứu người ở quảng trường Vạn Phương trông cậu ta cũng rất bình tĩnh, cảm giác cậu ta không chỉ đơn giản là một nghệ sĩ.

Không ai chú ý đến bình luận này, Lý Khứ Nhân cũng vậy.

Lý Khứ Nhân không xem thêm các từ khóa khác nữa. Gã đã hiểu tại sao Kim Hằng Lai lại nói Cố Thừa Hạo nhất định phải có Nam Thiều, cũng hiểu tại sao lại phải công bố đội hình khách mời thường trú của “Chúng Ta Cùng Leo Núi” ngay trong hôm nay.

Vì lưu lượng, vì ké fame.

Lý Khứ Nhân cam chịu gọi điện thoại cho Nam Thiều, trên mặt cố nặn ra nụ cười rạng rỡ đến nhăn cả mặt: “Nam Thiều à, tôi thấy show thực tế ‘Chúng Ta Cùng Leo Núi’ này vẫn là phù hợp với cậu nhất.”

Lưu lượng của Nam Thiều hôm nay có thể sánh ngang với một ngôi sao hạng A hàng đầu. Tiếp theo, với sự góp mặt của show thực tế hàng đầu như “Chúng Ta Cùng Leo Núi”, Nam Thiều chắc chắn sẽ nổi tiếng.

Nam Thiều nổi tiếng, thân phận quản lý của gã tự nhiên cũng được thơm lây.

Gã cũng là người, không thể tránh khỏi những toan tính. Vì tương lai tốt đẹp hơn, chút mặt mũi hôm nay không cần cũng được.

Nam Thiều nhận được điện thoại của Lý Khứ Nhân khi đang ăn lẩu. Vị cay nồng nóng hổi khiến cậu mê mẩn, lại thêm một ngụm Coca ướp lạnh, cảm giác sảng khoái khó tả thành lời.

Cậu không biết tại sao Lý Khứ Nhân lại đột nhiên nói chuyện với cậu một cách ôn tồn như bị đoạt xá, còn đổi ý bảo cậu tham gia show thực tế. Cậu cũng không có hứng thú tìm hiểu kỹ.

Lý Khứ Nhân nghĩ thông suốt là tốt rồi, cậu đỡ phải chạy một quãng đường xa đến nhà gã, có thể ung dung ăn lẩu đến 8 giờ.

“Ừ, được. Lát nữa anh gửi hợp đồng và kịch bản cho tôi.”

Nam Thiều nói xong liền cúp máy. Ký ức của nguyên chủ cho cậu biết các show thực tế đều có kịch bản, họ phải diễn theo kịch bản.

Cuộc gọi trước đó của Nam Thiều, cậu nói một cách hống hách “Show thực tế anh nói hồi sáng, tôi nhận”, Lý Khứ Nhân cho rằng lúc đó Nam Thiều đã biết mình nổi tiếng nên đang ra oai với gã, còn gã thì lại làm mất mặt Nam Thiều.

Lần này gọi điện lại, Nam Thiều chắc chắn sẽ làm bộ làm tịch. Lý Khứ Nhân đã chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ bị Nam Thiều hành hạ, không ngờ Nam Thiều lại đồng ý nhanh như vậy.

Gã cười hì hì: “Nam Thiều tốt lắm, biết điều đấy.”

Hoàn toàn quên mất ai là người vừa mới chửi bới ban nãy.

Nhưng nhắc đến kịch bản…

Khi Nam Thiều mới về tay Lý Khứ Nhân, cấp dưới của gã có một nghệ sĩ đang phát triển khá tốt. Gã dồn toàn bộ tâm sức vào đó, không có thời gian quản lý Nam Thiều, nên tùy tiện sắp xếp cho Nam Thiều một hình tượng.

Đầu cơ trục lợi, lừa gạt thiên hạ, không màng danh tiếng, giả xấu làm trò là cách dễ gây chú ý nhất, cũng là cách để nổi tiếng với chi phí thấp nhất.

Cho nên Lý Khứ Nhân đã để Nam Thiều xuất hiện trước công chúng với những tạo hình kỳ quái, giả ngốc làm trò.

Thực ra cũng không cần giả ngốc, bản thân Nam Thiều đã đủ ngốc rồi, không cần phải giả.

Không ngờ lại thật sự giúp Nam Thiều tạo được chút danh tiếng, nên Lý Khứ Nhân cứ để Nam Thiều đi theo con đường đó.

Lý Khứ Nhân đã xem qua kịch bản Cố Thừa Hạo đưa, đó là kịch bản theo hình tượng làm trò cũ của Nam Thiều. Bây giờ Nam Thiều đã nổi tiếng, chiều hướng dư luận trên mạng cũng đã thay đổi, gã cho rằng nên nhân cơ hội này để tẩy trắng cho Nam Thiều, đổi một hình tượng khác, đổi một kịch bản khác.

Nhưng Cố Thừa Hạo không đề cập đến, Lý Khứ Nhân cũng không dám nói, sợ lại bị nói là đang dạy cậu Cố làm việc.

Lý Khứ Nhân suy nghĩ một lúc, vẫn quyết định gửi kịch bản của Cố Thừa Hạo cùng với hợp đồng cho Nam Thiều.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play