Mũi chó.
Đầu ngón tay cậu chỉ chạm qua trán Cố Thừa Hạo lúc rút linh lực, thế mà cũng ngửi ra được à?
Nam Thiều cong khóe miệng, cười tủm tỉm nhìn về phía Lục Tư Mạc, hỏi: “Có mùi của Alpha khác, vậy thì sao?”
Lục Tư Mạc vùi đầu vào cổ Nam Thiều, mái tóc húi cua cọ vào làn da trắng nõn của Nam Thiều đến đỏ ửng, anh nói giọng nghèn nghẹt: “Không có vậy gì cả. Nam Thiều, chiều nay anh huấn luyện mệt quá đi…”
Hơi thở nóng rực phả vào cổ, vừa ngứa vừa tê dại.
Nam Thiều muốn hỏi: Anh mệt có bằng tôi mệt không? Anh có biết tôi vì sửa chữa thức hải cho anh mà tốn bao nhiêu vu lực không?
Cậu nhìn Lục Tư Mạc đang dính trên người mình, những lời khó nghe cuối cùng cũng không nói ra. Cậu đưa tay lên, đầu ngón tay chọc chọc vào mái tóc ngắn gây ngứa của Lục Tư Mạc, giọng điệu bất giác thả chậm lại, hỏi: “Buổi chiều đều huấn luyện những gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play