Cố Thừa Trạch sững sờ, rất lâu không thể hoàn hồn.
Chân của anh đã bị liệt từ rất lâu rồi. Với tài lực của nhà họ Cố, anh đã tìm đến tất cả danh y trên thế giới này, nhưng ai cũng nói chân anh không thể chữa được.
Anh không thể tin lời Nam Thiều nói. Nam Thiều, một đứa trẻ mồ côi từ khu E, làm sao có thể có tổ tiên biết y thuật được. Nam Thiều nói như vậy phần lớn là để trêu chọc anh, dù sao vừa rồi cậu còn dùng giọng điệu không tốt chế giễu anh là người què.
Nhưng, lỡ như Nam Thiều không nói dối thì sao, lỡ như Nam Thiều thật sự kế thừa y thuật của tổ tiên thì sao.
Anh mới 25 tuổi, còn rất trẻ, không muốn cả đời phải ngồi trên xe lăn như vậy. Dù chỉ là một chút hy vọng, anh cũng không muốn từ bỏ.
Hơn nữa, em trai anh, Cố Thừa Hạo, trời sinh kiêu ngạo ngang ngược, ngoài anh ra không phục ai cả, mấy ngày nay lại thường xuyên nhắc đến Nam Thiều, khen cậu lên tận mây xanh, nói rằng nếu không có Nam Thiều trên thế giới này thì cũng không có Cố Thừa Hạo.
Cố Thừa Hạo không nói cụ thể Nam Thiều đã cứu mình như thế nào, nhưng vẻ kính trọng và kích động trong ánh mắt khi khen ngợi cậu, ngay cả với Cố Thừa Trạch cũng chưa từng có.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT