Từ sau khi Nhu Nhu phát hiện Phúc Tử kẻ hầu của mình ngày càng gầy đi, liền chủ động đảm đương trách nhiệm của “chủ nhân”, bắt tay vào việc chăm sóc.
Hôm nay leo cây bắt sẻ.
Ngày mai chui bụi rình bướm.
Không chỉ giới hạn ở sinh vật sống, hễ thứ gì Nhu Nhu cho rằng loài người có thể ăn được, liền tha về để bên cạnh Phúc Tử.
Thế là…
Sáng sớm tỉnh dậy, Phúc Tử liền bắt gặp Nhu Nhu ngồi xổm trên nền đất với vẻ mặt đầy tự đắc, trước móng là một củ tỏi Phúc Tử: …(1)
“Ngày mai nên đi bắt thứ gì cho Phúc Tử ăn đây…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT