Sau khi suy nghĩ một lát, Lâm Mạch vẫn quyết định vứt điện thoại sang một bên rồi nằm lại xuống ghế sô pha.
Cậu vẫn luôn ngủ trên gác mái, dì Ngô còn cố ý sang hỏi liệu có phải giường ngủ không thoải mái không.
Lâm Mạch chỉ lắc đầu, nói rằng mình thích ngủ trên ghế sô pha hơn.
Nhưng sang ngày hôm sau, sau khi Lâm Mạch dạo một vòng trong vườn hoa trở về thì phát hiện chiếc ghế sô pha đã biến mất. Cậu rất tức giận, bèn hỏi dì Ngô ghế sô pha đâu rồi. Dì Ngô ấp úng mãi mới nói là đã bị trợ lý Trần sai người chuyển đi mất rồi.
Nghe vậy, Lâm Mạch chẳng có biểu cảm gì. Dì Ngô đành vội vàng bảo cậu về giường ngủ. Lâm Mạch cũng ngoan ngoãn quay về phòng ngủ, nhưng cậu lại lục lọi trong phòng hồi lâu, tìm ra chăn bông và chăn lông rồi đi lên gác mái. Tại vị trí vốn đặt ghế sô pha, cậu trải chăn bông xuống sàn, cuộn mình trong chiếc chăn lông rồi ngủ thiếp đi.
Nhìn lên bầu trời đêm, mí mắt Lâm Mạch dần dần trĩu nặng, cho đến khi hai mắt hoàn toàn khép lại.
Nhưng đến nửa đêm, khi cậu giật mình tỉnh giấc, cả người vẫn còn mơ màng. Mãi đến khi đầu óc tỉnh táo hẳn, cậu mới nhận ra mình đang nằm trên chiếc giường êm ái. Xung quanh tối đen như mực, cậu chẳng nhìn rõ gì cả. Dần dần khi mắt đã quen với bóng tối, cậu mới đột ngột trông thấy có người đang ngồi bên mép giường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play