Lúc Lâm Mạch ra khỏi cửa, vừa hay bắt gặp Lê Nhiên đang nói chuyện với người khác.
Đối phương là một người đàn ông trẻ tuổi, dáng người gầy gầy trắng trẻo, gương mặt rất ưa nhìn, đội mũ bóng chày, tuy không nhìn rõ được vẻ mặt nhưng vẫn thoáng thấy được khóe môi đang cong lên.
Còn về phần Lê Nhiên, anh lại mang một vẻ mặt thả lỏng, không còn nét lạnh lùng kiểu "đừng lại gần ông đây" như thường lệ, thay vào đó là một sự dịu dàng nhàn nhạt.
Hai người nói chuyện xong, Lê Nhiên gật đầu với đối phương rồi quay người lại, liền trông thấy Lâm Mạch vừa ra ngoài đổ rác.
Lâm Mạch mím môi, không nói gì mà lách qua người kia để đi đổ rác. Lê Nhiên đi theo phía sau, nhìn cái gáy trắng như ngọc trước mắt, bất giác đưa tay sờ một cái, thấy Lâm Mạch không quay đầu lại nhìn mình, anh khẽ nhíu mày.
Hai người cùng vào thang máy, Lê Nhiên liền không giữ được bình tĩnh nữa, anh ghé sát vào tai cậu nói: "Hai ngày không gặp rồi, em không nhớ anh à?"
Lâm Mạch quay mặt đi, đảo mắt khinh bỉ: “Nhớ cái đầu anh ấy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT