Trại nuôi rắn quen thuộc, trường cũ của Ngô Sở Uý, lần nữa đến nhà thăm hỏi, nơi đây đã là cảnh còn người mất. Tất cả phòng nuôi rắn đều để trống, toát ra mùi lạ làm người khác phải nôn mửa, thùng rác chất đống tùm lum ở một góc tường, trên đấy lấm tấm vết bẩn. Ông chủ Vương mặc áo ba lỗ, ngồi xổm dưới gốc cây hút thuốc, người vợ đầu bù tóc rối thì đứng ở trước cửa chỉ vào ông ta mà chửi đổng.
Ngắn ngủi ba tháng, trại nuôi rắn họ Vương khá có tiếng tăm của ngày xưa đã trở thành một trò cười ở trong giới.
Đầu tiên là vì buôn bán không đúng quy định mà bị thu hồi giấy phép, kế đó lại vì thông đồng qua lại với nhân viên chấp pháp nên bị tạm giam, để gom góp được số tiền phạt khổng lồ, chỉ đành bán tháo bất động sản được mua bằng tiền đen. Bạn tốt xưa kia tựa người xa lạ, dân cùng nghề thì bỏ đá xuống giếng, người đòi nợ thì đông như mắc cửi, những người học việc bị lừa cũng đang chờ cơ hội để báo thù… hai vợ chồng ông chủ Vương đã sống những tháng ngày không bằng gà chó.
Và nơi đây đúng thật đã lâu không thấy một thanh niên mặc quần tây áo vest, mỉm cười bước vào như Ngô Sở Uý lúc này.
“Đến xem trò cười của tôi?” Hai mắt ông chủ Vương u ám.
Ngô Sở Uý vẫn cười mỉm chi, “Lời thầy nói thế là sao cơ chứ? Em mang đồ đến thăm thầy cơ mà.”
Trà Tín Dương Mao Tiêm thượng hạng, rượu ngũ lương được ủ kỹ, Ngô Sở Uý chắc chắn không keo kiệt số tiền mình bỏ ra cho “ân sư” vỡ lòng của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT