Vào một buổi chiều tối nọ của một tuần sau, Ngô Kỳ Khung đến phòng khám thay thuốc theo thường lệ.
Khương Tiểu Soái chậm rãi tháo vải gạt giúp Ngô Kỳ Khung, lông mi đen bóng hơi cong khẽ run, rồi hừ nhẹ vài tiếng từ mũi với vẻ đùa giỡn, “Trán của cậu ngày càng cứng rồi đó, mới qua có mấy ngày mà đã đóng vảy rồi.”
Ngô Kỳ Khung cười hì hì vài tiếng, “Còn bao nhiêu ngày thì khỏi hẳn?”
“Chừng một tuần nữa thôi!”
Ngô Kỳ Khung lại bắt đầu lẩm bẩm.
“Cậu lại định kiếm chuyện gì nữa hả?” Khương Tiểu Soái hung hăng húc Ngô Kỳ Khung bằng đầu gối cái, “Đừng nói cậu đang cân nhắc đập đầu như nào vào lần gặp mặt tiếp theo nha? Tôi nói trước rồi đó! Cậu mà lại giở trò này thêm lần nữa, thích đến đâu thì đến chỗ đó, đừng chạy đến tìm tôi. Cậu làm riết khiến tôi sắp nghi ngờ người mà cậu thích không phải cô ấy mà là tôi đó.”
Ngô Kỳ Khung gãi gáy, nở nụ cười xấu hổ.
Vừa thay xong thuốc chưa được bao lâu thì ngoài trời vang rền tiếng sấm, Ngô Kỳ Khung vốn còn muốn nói chuyện với Khương Tiểu Soái một lúc thì thấy sắc trời này không thể ở lâu thêm được nữa. Nhanh nhẹn mặc áo khoác vào, vừa bước chân đến trước cửa thì bị Khương Tiểu Soái túm lại, nhét cây dù vào trong tay.
“Cảm ơn nha, mai đem trả lại anh!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT