Suốt một tuần lễ sau đó, Trì Sính không hề trông thấy bóng dáng của Ngô Sở Uý đâu.
Lại đến cuối tuần, người đến khám bệnh đặc biệt đông nên Khương Tiểu Soái bận rộn từ sáng cho đến tận trưa, một hớp nước cũng chẳng kịp uống. Phòng khám vốn chẳng lớn, đã vậy còn có một “bệnh nhân” cao to tựa Thái Sơn vẫn luôn ở lì một chỗ không đi. Người này không đến khám bệnh, cũng chẳng thèm lên tiếng, cứ thế lẳng lặng nhìn Khương Tiểu Soái nguyên một buổi sáng.
Cổ áo Khương Tiểu Soái ướt nhẹp, cũng chẳng biết là vì nóng nực hay bị hù vã mồ hôi.
Sau khi tiễn bệnh nhân cuối cùng rời đi, phòng khám chỉ còn sót lại Khương Tiểu Soái và Trì Sính.
“Anh có ngồi ở đây cũng vô ích, tôi không biết cậu ta đi đâu cả.”
Trì Sính liếc nhìn đồng hồ treo tường, nhàn nhã bảo: “Mười hai giờ rồi…”
Chân mày Khương Tiểu Soái khẽ nhướng, ý là chịu đi rồi sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT