Trì Sính không lên tiếng, cứ thế nhìn Ngô Sở Uý chằm chằm những 5 phút đồng hồ.
Nếu bảo Ngô Sở Uý không chột dạ là giả, ai bị người khác nhìn chòng chọc như thế đều sẽ thấy sởn da gà, huống chi ánh mắt của Trì Sính như máy xay thịt vậy, không để ý chút thì sẽ xay ý chí của bạn thành thịt vụn.
Im lặng một lúc lâu sau, Trì Sính cuối cùng đã lên tiếng.
“Mấy hôm nay sao cậu không đến chơi bóng nữa?”
Ngô Sở Uý đỡ trán, té ra ấp ủ cảm xúc suốt nửa ngày trời là để hỏi câu này.
Trên thực tế những câu chữ không biết xấu hổ trước đó của Trì Sính là bước đệm cho câu nói khó mở lời này, điều mà y thực sự quan tâm cũng chỉ là chuyện nhỏ nhặt đó thôi. Cớ sao cậu lại không đến gặp tôi nữa?
Ngô Sở Uý trả lời rất tùy hứng, “Không vì sao cả, chỉ là không muốn chơi.”
Sắc mặt Trì Sính thay đổi, y thả Túi Giấm Nhỏ xuống, di chuyển đến trước người Ngô Sở Uý, nhìn hắn một cách chăm chú.
“Vậy vì sao trước đó cậu lại muốn chơi?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play