Dù đã gần sát 12 giờ đêm nhưng vì mất ngủ nên Khương Tiểu Soái bèn lái xe ra ngoài, định về phòng khám lấy chút thuốc hỗ trợ giấc ngủ. Kết quả vừa về phòng khám thì lại thấy điện thoại và túi của Ngô Sở Uý đặt hết ở trong phòng nhưng người chẳng thấy đâu. Tối thế còn đi đâu được nữa? Khương Tiểu Soái đứng ở trước cửa phòng khám nhìn ngó dáo dác, rất nhanh đã trông thấy mục tiêu.
Ngay quảng trường tập thể dục của khu dân cư đối diện với phòng khám, Ngô Sở Uý đang luyện tập úp rổ.
Khương Tiểu Soái lén lút mò sang đó.
Ngô Sở Uý thả quả bóng rổ xuống đất trước, kế đó kéo giãn đôi chân dài, rồi lại lui về vòng ngoài 3m, sải chân chạy nhanh như bay mà tung người lên cao, một cánh tay vươn về phía rổ. Do không đủ cao nên đầu ngón tay của Ngô Sở Uý chỉ vừa chạm tới mép rổ, để rồi căn bản giữ không được mà rơi xuống đất thở dài một hơi.
Thử lại thêm lần nữa!
Ánh mắt hắn tỏa thứ ánh sáng mờ ảo trong bóng tối như đang tưởng tượng rổ là khuôn mặt của Trì Sính, hắn nắm chặt rồi hung hăng xé vụn bản mặt đó. Ngô Sở Uý lần nữa chạy thật nhanh, hai chân ra sức đạp đất, theo một tiếng gầm rống vang lên, lòng bàn tay hắn đã vươn tới chiếc rổ trên cao, sống chết bám chặt nó mà đu ở trên không.
Mình thành công rồi! Ngô Sở Uý thầm kêu gào trong lòng một tiếng!
Kết quả, thân dưới bỗng thấy mát, lớp vải che chắn ở phần mông đã bị người ta giật xuống.
Khương Tiểu Soái vốn muốn bật cười vài tiếng xấu xa nhưng khi thấy mấy đường vân mơ hồ trên cánh mông Ngô Sở Uý thì cõi lòng chợt lộp cộp, tiếng cười nghẹn ngay trong họng không thể cất lên.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT