Trì Sính chẳng hề có ý muốn giúp, y chỉ bước đến cạnh Ngô Sở Uý, giương mắt nhìn hắn.
“Đầu Sắt Bự?”
Chân Ngô Sở Uý bỗng trượt, suýt nữa cả người lẫn xe đã lăn long lóc xuống dốc.
“Anh gọi tôi là gì cơ?" Ngô Sở Uý hỏi.
Trì Sính chậm rãi thốt rõ từng chữ một, “Đầu — Sắt — Bự.”
Trong đôi con ngươi sáng của Ngô Sở Uý hiện vẻ cáu giận, nhưng được hắn che giấu rất kỹ. Vui giận không được lộ ra ngoài, đó là điều mà sư phụ Khương đã dặn dò hắn. Đầu Sắt Bự thì Đầu Sắt Bự, có biệt danh dù gì cũng tốt hơn ngay cả tên cũng chẳng nhớ.
Tiếp tục ra sức đẩy về trước, hai phần chân mày nhíu chặt, hàm răng nghiến ken két, chỉ một bước nhỏ thôi đã khiến hắn phải đổ mồ hôi đầm đìa.
Người nào đó đến hóng hớt đột nhiên lên tiếng, “Sống như vậy, cậu thấy có thú vị không?”
Sao lại không thú vị? Ngô Sở Uý thầm nghĩ trong lòng, tôi lừa được anh xuống xe, khiến anh phải dầm mưa cùng tôi, tôi thấy cực kì thú vị luôn đấy! Sau khi tự tìm niềm vui xong xuôi liền thét to một tiếng, liều mình nhích xe lên một thêm một tấc.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT