Đảo mắt đã sang năm mới, Ngô Sở Uý muốn về nhà ở một khoảng thời gian. Trước lúc khởi hành bèn gửi 5000 tệ cho Khương Tiểu Soái, “Trả số tiền mà lúc trước đã mượn anh.”
Khương Tiểu Soái không nhận, “Cộng lại chỉ có chút đó tiền, cậu gấp làm cái gì?”
“Cầm lấy.” Ngô Sở Uý nhét thẳng vào tay Khương Tiểu Soái, “Đón Tết trong nợ nần không may mắn.”
5000 tệ còn lại Ngô Sở Uý tự mua cho mình một bộ đồ, lăn lộn khắp đầu cùng ngõ hẻm suốt mấy tháng trời, quần áo của Ngô Sở Uý đã tả tơi đến mức không tả nổi. Khi đi ngang qua quầy chuyên bán quần áo cho người trung niên và người già, hắn bèn chọn một bộ cho mẹ mình luôn.
Bà Ngô cực kì thích bộ đồ đó, vẫn luôn không nỡ mặc, chỉ khi họ hàng thân thích qua nhà chúc Tết thì mới lấy ra mặc. Hễ gặp ai cũng bảo, “Bộ đồ này do con trai tôi mua cho đó, hàng hiệu đấy nha! Cơ quan nó phát tiền thưởng Tết, con nó thương mẹ nên vừa có tiền là mua liền cho tôi bộ đồ.”
Mỗi lần nghe những lời nói ấy, Ngô Sở Uý cực kì thấy chạnh lòng.
Hắn đột nhiên phát hiện khi bản thân có thu nhập ổn định từ một công việc nhà nước, thế mà lại chẳng mua được cho mẹ bất cứ món đồ nào. Đã vậy số tiền mà hắn dùng để mua món quà đầu tiên tặng mẹ lại được “kiếm” về bằng cách thức kia.
Tóc của Ngô Sở Uý đã dài hơn đôi chút, tựa một mảng râu mọc lởm chởm ngăn ngắn, tăng thêm vài phần nam tính mạnh mẽ.
Chị cả của hắn khen tới tấp, “Úi, em trai, sao em đẹp trai hơn vậy? Chị sắp nhận không ra luôn nè.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play