Tối ngày hôm sau, Ngô Sở Uý khởi hành ngay trong đêm.
Để bảo đảm không xảy ra sai sót nhầm lẫn, hắn còn cải trang hẳn từ áo khoác bông sang áo lông vũ dài để tiện giấu đồ. Đối tượng quan trọng cần phải tỉa tót chính là đôi mắt và đầu trọc, dán mắt hai mí thành mắt một mí, khiến mắt nhỏ hơn một khoảng. Khương Tiểu Soái vừa hay có bộ tóc giả, Ngô Sở Uý đội luôn lên đầu rồi đeo cả khẩu trang, bước ra ngoài như một ninja.
Ngô Sở Uý bắt một chuyến xe buýt.
Chuyến xe này không có mấy đông đúc, gần như mỗi hành khách đều có chỗ ngồi, đôi mắt nhạy bén của hắn không ngừng nhìn quanh bốn phía, tìm kiếm đối tượng có thể ra tay. Mắt nhìn từng người một xuống xe mà chẳng chọn được ai phù hợp. Không phải chê tuổi người ta lớn thì cũng cảm thông vì người ta là chân vòng kiềng, khó khăn lắm mới gặp được một cô gái đẹp ăn mặc thời thượng, rất biết cách tạo dáng mà không khỏi nhìn nhiều thêm, để rồi để lỡ mất cơ hội.
“Đã đến trạm cuối cùng rồi, mời các hành khách hãy xuống xe.”
Đờ mờ… nhanh vậy đã đến trạm? Ngô Sở Uý buồn rầu thụi vào trán mình, cứ tiêu tốn thế thì thật không nên! Mình phải nhanh chóng ra tay! Không ra tay nữa thì trời sẽ sáng mất.
Đi mãi đi mãi, Ngô Sở Uý đã tản bộ lên cầu vượt.
Tạm nghỉ ở đây một lúc vậy.
Châm một điếu thuốc giá rẻ, rít liền vài hơi, nhìn xe cộ di chuyển bên dưới mà cõi lòng Ngô Sở Uý chợt cảm khái muôn phần. Mới đó thôi, hắn cũng từng tưởng tượng sẽ trải qua cuộc sống như thế, bận rộn chút có sao đâu, kiếm ít tí cũng chẳng sao cả, cho dù chỉ mua được một chiếc Xiali cũ thì chỉ cần khi lái về được đến nhà có một ngọn đèn sáng vì hắn là đã đủ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT