Mặt sàn phòng khám mới vừa được quét dọn sạch sẽ, không còn hạt bụi nào thì lập tức có một dấu giày đáng ghét ịn vào.
Khương Tiểu Soái đứng thẳng dậy, giương cặp mắt lạnh lùng nhìn Quách Thành Vũ, đã là lần thứ N cái gã này đến đây làm phiền rồi. Kể từ cái ngày vô tình đuổi theo vào đây, trò chuyện với Khương Tiểu Soái đôi ba câu, Quách Thành Vũ đã có hứng thú mạnh mẽ với Khương Tiểu Soái. Gã gần như ngày nào cũng đến, lần nào cũng đến đây nghe mắng với thân phận là một bệnh nhân mà không biết chán.
“Bác sĩ Khương ơi, tôi mắc bệnh nặng lắm.”
Khương Tiểu Soái không thèm liếc nhìn Quách Thành Vũ, thẳng tay cầm cây lau nhà hung hăng lau sạch dấu giày của kẻ nào đó mới để lại.
Đôi mắt xếch của Quách Thành Vũ liên tục dõi theo Khương Tiểu Soái, tơ máu trong con ngươi cũng sắp bay vọt ra ngoài mà biến thành vài sợi dây thừng trói gô chàng bác sĩ điển trai này, nhét vào trong xe mà trêu chọc thật thỏa một trận. Nghĩ mãi nghĩ mãi mà tay đã nhịn hết nổi, trực tiếp ôm lấy hông của Khương Tiểu Soái mà kề sát cả người mình vào.
“Bác sĩ Khương, áo blouse của cậu giặt bằng gì mà lại thơm thế?”
Khương Tiểu Soái hiện vẻ tức giận, đôi lông mày kiếm chau lại vào nhau, quay đầu vả vào miệng Quách Thành Vũ một cú. Gã không thèm tránh, cứ thế nhàn nhã đỡ lại được. Kế đó còn lè lưỡi liếm nhẹ nơi từng bị Khương Tiểu Soái tấn công với vẻ hạ lưu, trong ánh mắt ngập tràn ý muốn xâm phạm.
Khương Tiểu Soái muốn ra tay lần nữa nhưng bị Quách Thành Vũ túm chặt, không thể động đậy.
“Nếu cậu khám bệnh cho tôi, tôi sẽ không quậy cậu nữa.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT