Âm khí trên người Lạc Thanh Liên nồng đậm, rất dễ chiêu dụ quỷ hồn. Con quỷ nhỏ cũng là kẻ khôn lanh, cảm nhận được hơi thở thoải mái từ âm khí của Lạc Thanh Liên, lúc này mới lại gần cọ cọ.
Lập tức có người gọi điện thoại kêu xe cứu thương. Đây là tầng 5, Vương Khải Minh nhảy xuống cũng không ch·ết ngay, tạm thời vẫn còn hô hấp.
Gã mặt rỗ trực tiếp t·ê l·iệt ngã xuống đất, toàn thân run rẩy kinh hãi nhìn Lạc Thanh Liên.
Người khác không biết, nhưng hắn lại rõ ràng, tuy rằng Lạc Thanh Liên bề ngoài thoạt nhìn không động tay, nhưng hắn căn bản là dùng tà thuật gì đó khiến Vương Khải Minh tự mình nhảy lầu.
Trong mắt gã mặt rỗ, thiếu niên dung nhan diễm lệ đang cong môi kia, giống như một con lệ quỷ khiến người ta sợ hãi.
Lạc Thanh Liên nhìn về phía hắn, cười hì hì nói: “Mặt rỗ, tao vừa nói rồi đấy, mày làm lại nguyên vẹn cho tao, tao sẽ không để bạn nhỏ kia chơi trốn tìm sau lưng mày nữa, mày chịu không?”
Gã mặt rỗ suýt chút nữa phát điên, con mẹ nó chỗ nào ra trẻ con chứ!
Nhưng Lạc Thanh Liên không bình thường là chắc chắn. Gã mặt rỗ tức khắc sợ tới mức sónh cả ra quần, vừa khóc lóc thừa nhận sai lầm, thề thốt không bao giờ dám bắt nạt Lạc Thanh Liên nữa, đảm bảo lập tức bò về dọn dẹp nhà cửa. Cảnh tượng này khiến đám học sinh ban nãy còn vây xem nhảy lầu đều ngơ ngác không hiểu chuyện gì.
Gã mặt rỗ, chính là Lưu Thiếu Nham của hệ đạo diễn, một kẻ ăn nói sắc sảo, thích bắt nạt bạn học. Hắn ỷ vào cậu mình là lãnh đạo trong trường, nên vẫn luôn cậy thế h·iếp người. Đây là lần đầu tiên thấy hắn thừa nhận sai lầm, còn tự mắng mình không bằng heo chó.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT