“Là người nọ sao? Kẻ mặc y phục trắng ấy.”
“Chính là hắn, từ Lại Tử Trang ra…”
“Tuy nói là đại phu, nhưng hắn từ Lại Tử Trang ra, trên người không chừng mang theo thứ gì đâu, vạn nhất đến gần hắn, người ngươi cũng mắc bệnh hủi, vậy là tay chân lở loét, tàn tật đấy.”

Một phụ nữ mặc áo vải bố ôm chặt đứa con trong lòng, bịt miệng đứa trẻ, vội vàng bước vào cổng nhà, tay chân nhanh nhẹn cài then cửa, vỗ nhẹ vào mông con, nhỏ giọng dặn dò thằng bé vào phòng đợi: “Đừng chạy ra ngoài, mau vào phòng đi.”
Từng nhà, từng nhà đóng chặt cửa, tức thì trong thôn vắng lặng đi nhiều, tiếng gà gáy càng thêm rõ ràng. Giữa những tiếng gà gáy chó sủa vang vọng, loáng thoáng còn có tiếng xì xào bàn tán của dăm ba người. Một vài kẻ bạo gan thích hóng chuyện thì nép mình dưới mái hiên, bên cửa sổ hay những góc khuất, cố rướn cổ nhìn trộm hành tung của bạch y nhân bên ngoài.
Đối với người dân Trường Dao thôn mà nói, Lại Tử Trang quả thực không phải nơi tốt lành gì. Ngày thường, cha mẹ dọa trẻ con trong nhà vẫn hay nói những câu đe dọa kiểu như “không nghe lời sẽ bị tống vào Lại Tử Trang”. Tất cả dân làng đều cho rằng, vào Lại Tử Trang chính là một chân bước vào điện Diêm Vương, đoạt đi nửa phần hồn phách, trên người mọc đầy mụn nhọt ma quái, tay chân thối rữa, chỉ còn lại thân xác không ra người không ra quỷ lay lắt sống tạm ở nhân gian.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play