Thi Trường Uyên bị chọc cho bật cười, sự lạnh lẽo trong mắt cũng tan đi.
“Ừ. Không phải mắng ngươi.”
Lại thêm một lần nữa nhận được lời khẳng định từ Thi Trường Uyên, nấm liền hếch mặt lên, hai tay chắp sau lưng, ưỡn ngực, nét mặt đầy vẻ tự hào: “Đương nhiên là ta biết rồi, ta có ngốc đâu.”
“Bọn họ bị mắng, chắc chắn là vì đã làm việc xấu.” Lâm Linh nói như chuyện hiển nhiên: “Còn nấm thì không làm chuyện gì xấu cả.”
Vừa nói, Lâm Linh vừa quay lại Ngự Thư phòng với Thi Trường Uyên.
Thuận Đức đứng đằng sau nhìn thấy Hoàng Đế tự cầm chậu hoa, không cần người khác, lại nhìn sang thiếu niên đang ríu rít bên cạnh, hắn ta lặng lẽ lùi lại vài bước, nhường một khoảng không gian cho hai người.
Cả ngày hôm đó, Lâm Linh cứ đứng bên cạnh án thư của Thi Trường Uyên thao thao bất tuyệt.
Ban đầu là tỉ mỉ hướng dẫn đối phương cách chăm nuôi nấm, cần chú ý những gì, sau lại thành kể những câu chuyện kỳ quái hay những chuyện vặt vãnh.
Thi Trường Uyên rất chăm chú lắng nghe từng câu, thỉnh thoảng sẽ đáp một hai câu ngắn gọn, cho đến khi nấm mệt mỏi ngủ thiếp đi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT