“Cây nấm hư hỏng?”
Lâm Linh chưa bao giờ bị cáo buộc như vậy, y choáng váng đến nỗi không thốt nên lời.
Y nhìn Thi Trường Uyên ở trước mặt, cố vắt óc định tìm cách chứng minh mình không phải là một cây nấm hư hỏng.
Nhưng những gì Thi Trường Uyên nói đều là sự thật, không hề nói dối hay xuyên tạc sự việc.
Y nghĩ mãi cũng không ra cách nào để biện minh, chỉ có thể ủ rũ cúi đầu chấp nhận sự thật. Sau rồi, một cây nấm tinh vô cùng đáng thương chẳng có gì trong tay hỏi vị đế vương nắm giữ cả thiên hạ kia:
“Vậy... vậy ta phải đền bù gì cho ngươi đây?”
Lâm Linh cúi đầu suy nghĩ thật lâu, nét mặt hơi rầu rĩ: “Ta thấy ngươi chẳng thiếu gì cả.”
Thi Trường Uyên hơi ngước mắt, lại vươn tay véo nhẹ khuôn mặt của nấm: “Đúng là không thiếu gì.”
Nhận được câu trả lời khẳng định, sắc mặt Lâm Linh càng ủ rũ hơn. Thi Trường Uyên nhìn Lâm Linh, khẽ cười, nói: “Tạm thời cho nợ, không làm khó ngươi.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play