Shaun nghe hiểu lời khen của Thẩm Đàn, chó cũng giống như trẻ con, được khen thì sẽ rất tự hào, ngay cả tư thế ngồi cũng nghiêm chỉnh hơn bình thường, ưỡn ngực thẳng lưng.
Thú cưng là sinh vật rất tinh tế, đặc biệt là chó, luôn dành cho chủ nhân sự trung thành và bầu bạn tuyệt đối, Shaun trông có vẻ ngốc nghếch, nhưng ai đối xử tốt với nó, ai yêu quý nó, trong lòng nó rõ hơn ai hết, nó sẵn sàng đến gần những người thật lòng với nó, nó thích Hà Tễ Sinh là xuất phát từ nội tâm.
Thẩm Đàn lật tai mềm mại của Shaun lên: "Mày thích Hà Tễ Sinh vậy sao?"
Shaun động đậy tai, không phản kháng, dường như đang suy nghĩ nghiêm túc về câu hỏi của Thẩm Đàn.
"Mày thích anh ấy ở điểm gì? Chơi với mày? Nấu cơm cho mày?" Thẩm Đàn nằm sấp trên giường, tay chống cằm, trầm ngâm suy nghĩ.
Ngay cả bản thân cậu cũng không hiểu rõ, rốt cuộc cậu đang hỏi Shaun, hay là đang ám thị cho chính mình.
"Nhưng anh ấy quê mùa thế, mày nhìn mày bây giờ xem." Thẩm Đàn ghé sát vào Shaun ngửi ngửi: "Tao còn thấy mày có mùi nhà quê rồi đấy."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play