Tinh thần của Shaun rõ ràng đã tốt hơn rất nhiều, vừa khỏe lại là bắt đầu hiếu động, truyền nước biển cũng không còn ngoan ngoãn như tối qua nữa, phải có Thẩm Đàn ở bên cạnh thì nó mới chịu yên.
Hôm nay tiêm còn làm trò hơn tối qua, ông Mã vừa nắm lấy chân Shaun, kim tiêm còn chưa đâm vào, Shaun đã kêu "ư ư ư", miệng há to, lắc đầu liên tục.
Thẩm Đàn đã quen với bộ dạng này của nó, ôm đầu Shaun: "Kêu đủ rồi."
Shaun "áu" một tiếng, dựa đầu vào vai Thẩm Đàn, ông Mã coi như được mở mang tầm mắt: "Con chó này của cậu cũng lanh lợi thật đấy." Giống như trẻ con vậy.
Vất vả lắm mới tiêm xong, ông Mã lại lấy một bát nước cho Shaun: "Cho nó uống nhiều nước nhé."
Bát nước không sạch lắm, đáy bát đen xì, vẻ mặt ghét bỏ của Thẩm Đàn hiện rõ mồn một, ông Mã ăn muối còn nhiều hơn Thẩm Đàn ăn cơm, sao lại không hiểu Thẩm Đàn đang nghĩ gì.
"Trước đây dùng cái bát này sắc thuốc, bị cháy khét, rửa sạch rồi cũng vẫn màu này, uống không chết được nó đâu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT