Ngay từ khoảnh khắc mở cửa phòng, Thẩm Đàn đã cảm thấy chột dạ. Cậu rón rén bước ra ngoài, nhà chính tối om, chỉ có lọ thuốc treo trên tủ còn le lói ánh sáng như đom đóm.
Ban đầu, Thẩm Đàn còn lo sẽ đánh thức Shaun, nhưng nhờ ánh sáng yếu ớt, cậu thấy Shaun nằm ngửa cạnh Hà Tễ Sinh, lưỡi thè ra ngoài, nước dãi chảy đầy gối, hoàn toàn không có dấu hiệu tỉnh giấc.
Còn Hà Tễ Sinh thì sao? Anh cứ thế nằm ngửa trên ghế tựa, đắp một tấm chăn mỏng, ngủ rất say, vô tư như Shaun. Nhìn một người một chó như vậy, cậu vừa thấy thương lại vừa buồn cười.
Thẩm Đàn đi đến ngồi xổm bên cạnh Hà Tễ Sinh, Hà Tễ Sinh hít một hơi thật sâu, ôm chăn xoay người lại, vừa đúng lúc đối diện với Thẩm Đàn.
Tóc Hà Tễ Sinh đã lâu không cắt, che cả trán và tai, tóc dài khiến anh trông có vẻ ngốc nghếch hơn, trên xương hàm có một vết thương dài và mảnh, vết thương mới đã đóng vảy, không biết anh bị va vào đâu, tay anh cũng vậy, trời chưa lạnh lắm mà da tay đã thô ráp, các ngón tay cũng nứt nẻ.
Thẩm Đàn ghé sát lại ngửi, mấy hôm trước xà phòng trong nhà hết, chưa kịp mua, hai hôm nay Hà Tễ Sinh đều dùng sữa tắm của cậu. Ngửi thấy mùi chanh quen thuộc, Thẩm Đàn miễn cưỡng chấp nhận được.
"Hà Tễ Sinh." Thẩm Đàn khẽ gọi, cậu làm vậy không có ý gì khác, chỉ đơn thuần là tốt bụng, tuyệt đối không có ý định gì với Hà Tễ Sinh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT