Thẩm Đàn không yên tâm để thằng con ngốc nhà cậu ở dưới lầu một mình, bèn nói với Hà Tễ Sinh: "Anh dẫn nó ra thì anh chịu trách nhiệm, tôi tự lên lầu được rồi."
Hà Tễ Sinh gật đầu, nhét xấp giấy tờ trong túi vào tay Thẩm Đàn, nhìn cậu lên lầu, đợi đến khi bóng dáng Thẩm Đàn biến mất trong cầu thang, anh mới dắt Shaun ngồi xuống hàng ghế dài bên cạnh.
Shaun có thân hình to lớn, lông trắng muốt, trông rất sang chảnh, không ít bệnh nhân đều nhìn Hà Tễ Sinh với ánh mắt dò xét.
Có người quen biết Hà Tễ Sinh còn chủ động bắt chuyện: "Lão Hà, anh kiếm đâu ra con chó to thế này? Có cắn người không đấy?"
Người đông, Shaun liền căng thẳng, nó còn nhát hơn cả Hà Tễ Sinh, chui vào lòng Hà Tễ Sinh, rủ tai xuống, không chịu ra gặp người.
"Không phải chó của tôi... chó của người khác, nó không cắn người đâu, nhát lắm..."
Nếu không tận mắt chứng kiến, ai mà tin được con chó to xác thế này lại nhát gan như vậy, cũng có người từng gặp Shaun: "Con chó này không phải là do người thành phố kia nuôi sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT