Đêm giao thừa, nhà nhà đều treo đèn lồng, một vẻ vui tươi. Ấy thế mà hoàng cung lại có vẻ quạnh quẽ lạ thường. Phong Nhạc Lâu hiện giờ do Trâu Việt tiếp quản, đối với phần lớn mọi người cũng không có gì thay đổi lớn. 
Thậm chí tổ chức Trăng Non vẫn cứ phục vụ cho Phong Nhạc Lâu, chỉ là không có A Ngũ ban bố nhiệm vụ, bọn họ không cần phải đi làm những việc khác. Từ sau trận cãi vã lần trước ở đây, Hạ Miễn không đến Phong Nhạc Lâu nữa, chỉ là đêm giao thừa không thể về nhà, lại không có nơi nào khác để đi, Hạ Miễn liền kéo Thư Hồng đang rảnh rỗi đến đây uống rượu. Trong lầu treo lụa đỏ và đèn lồng, trang hoàng vô cùng vui mắt. Từng tốp năm tốp ba người tụ tập với nhau vừa nói vừa cười. 
Phong Nhạc Lâu mới có thêm một vị tiên sinh kể chuyện, đọc thoại bản vô cùng hấp dẫn người nghe. Ngoài thoại bản, tiên sinh còn kể một vài chuyện thú vị xảy ra gần đây trong kinh. Ví như lúc này trời đã tối, sau khi thoại bản đọc xong, vị tiên sinh kia liền kể về những chuyện xảy ra trong cung. "Hôm nay là giao thừa, nghe nói Thánh Thượng vô cùng tiết kiệm, ngay cả yến tiệc cũng không tổ chức." Vị tiên sinh kia vừa nói, mọi người dưới đài đều có chút kinh ngạc. Bao nhiêu năm nay vào đêm giao thừa, trong cung đều có quan viên cùng các phi tần tham gia tiệc tối. Sao đến năm nay lại hủy bỏ. "Thật là chuyện tốt, tiết kiệm mới là đức tính tốt đẹp." 
Có người hưng phấn nói theo. Hạ Miễn nghe được, cũng có chút bất ngờ. Nhưng điều hắn bất ngờ không phải là chuyện mở tiệc trong cung, mà là đám thư sinh trong lầu này vậy mà lại không một tiếng kêu ca. Thậm chí còn có người bắt đầu hùa theo khen ngợi. Sao lại có sự thay đổi lớn đến vậy? Để ý thấy vẻ mặt trầm tư của Hạ Miễn, Thư Hồng hỏi: "Sao vậy?" Thư Hồng ngày thường bận rộn chép sách và học hành, hôm nay là do ông chủ hiệu sách cho hắn thêm chút tiền, còn cho hắn nghỉ sớm, hắn mới có thời gian rảnh cùng Hạ Miễn đi dạo những nơi khác ở Vân Kinh. Hai người họ quen nhau sau khi đến Vân Kinh. 
Cuộc sống của Thư Hồng túng thiếu, ban đầu Hạ Miễn còn định giúp đỡ, nhưng bị đối phương từ chối. Thế là Hạ Miễn đành lui một bước, tìm cho Thư Hồng một chỗ ở tại cổng Đông. Qua lại thường xuyên, hai người cũng trở thành bạn bè. Nghe Thư Hồng hỏi, Hạ Miễn đem những chuyện xảy ra ở đây mấy ngày trước kể lại hết cho đối phương. Nghe xong, Thư Hồng theo bản năng nhìn về phía vị tiên sinh kể chuyện trên đài. Nhìn chằm chằm một hồi lâu, hắn vẫn nuốt xuống những lời mình định nói. 
"Ủa, đây không phải Quyết Minh công tử sao?" Hạ Miễn không để ý đến sự khác thường của Thư Hồng, gọi người đàn ông đang đi về phía bàn trống. Tống Quyết đang đến xem kịch, bước chân khựng lại, nhìn thấy Hạ Miễn đang ngồi cùng Thư Hồng. Hạ Miễn vừa thấy đúng là hắn, lập tức chặn người lại, mời: "Có muốn cùng chúng tôi uống một chén không?" 
Lần trước gặp Thư Hồng ở hiệu sách, Tống Quyết không hề dịch dung, lần này đến lại dùng thân phận Quyết Minh. Vì vậy Thư Hồng không nhận ra người này chính là người hắn từng gặp. Tống Quyết suy nghĩ một thoáng, cuối cùng lộ ra vẻ mặt miễn cưỡng: "Vậy thì uống một chén." Nghe thấy giọng nói này, ánh mắt Thư Hồng hơi khựng lại. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play