Lần nữa Tống Quyết tỉnh lại, Tống Hòa Thịnh đã rời đi. Nhưng đúng vào cuối tuần, cả nhà Nhạc Vân mang theo giỏ trái cây đến thăm hỏi hắn. Trước khi vào cửa, Tống Quyết đang dựa vào giường bệnh, lướt điện thoại. Mấy ngày nay vì chuyện nhảy vực, hắn thuận lý thành chương mà lười biếng nghỉ ngơi gần một tháng. Tùy Tiện Võng có Nhạc Vân quản lý, cũng không xảy ra rối loạn gì. 
【Tống Quyết: Thống à, không làm việc thật sự rất sướng đúng không.】
 【888: ……】
 Thống không muốn nói chuyện, Thống sắp bị hành vi điên cuồng của ký chủ dọa cho đứng máy rồi. Nó còn tưởng lúc đó ký chủ thật sự không muốn sống nữa, đều đã chuẩn bị xong việc khôi phục cài đặt gốc. Ngay cả điểm tích lũy nó giấu riêng cũng đã chuyển cho 666 nhờ đối phương giữ hộ. 888 im lặng không nói. “Tống ca, anh tỉnh rồi!” Bên ngoài đột nhiên truyền đến một giọng nói kinh ngạc vui mừng, theo sau là Nhạc Vân xách giỏ trái cây xông vào. Cửa phòng bệnh là do Tống Quyết yêu cầu mở, để cho thoáng khí. Nhạc Vân liếc mắt một cái liền thấy Tống Quyết đầu quấn băng gạc, tiến đến bên cạnh hắn, bộ dạng như sắp khóc đến nơi. Tống Quyết liếc cậu ta một cái, dường như có chút bất đắc dĩ: “Tôi không chết đâu, sao lại có vẻ mặt đó?” 
Cửa lại truyền đến vài tiếng bước chân. “Nào có ai tự rủa mình như vậy.” Nhạc Hiền Từ từ bên ngoài đi vào, phía sau còn có vợ ông. Hai người hiển nhiên cũng biết Tống Quyết mấy ngày nay đã trải qua những gì. Nhạc Vân nhận lấy hộp cơm trong tay mẹ, vừa mở ra, mùi canh gà nồng đậm bên trong liền tỏa ra. Nhạc Vân tự giác múc một chén canh đưa cho Tống ca của mình. Tống Quyết cười tủm tỉm nhận lấy, “Cảm ơn.” Việc chung sống hòa thuận với người nhà khiến hắn hiếm khi không cảm thấy gượng gạo. Mẹ Nhạc Vân ánh mắt đầy đau lòng, tuy bà biết Tống Quyết rất lợi hại, có tài kinh doanh, nhưng nói thế nào thì hắn cũng chỉ là một đứa trẻ trạc tuổi con trai mình. Bị ôm nhầm là điều hắn không thể lựa chọn, nhưng cha ruột lại cấu kết với người ngoài để giải quyết con trai ruột của mình thì thật sự quá đáng. 
“Đúng rồi, anh biết không, nghe nói Tống Lạc điên rồi.” Nhạc Vân nhỏ giọng lẩm bẩm. Tống Quyết khẽ gật đầu, “Biết.” 
Nhạc Vân chậc lưỡi, “Tôi nghi ngờ nó giả điên, không phải nói giả điên có thể trốn tội sao…” Nhạc Vân nghĩ đến việc gã có thể vì bệnh tâm thần mà trốn tội liền cảm thấy khó chịu. “Cho dù nó không giả điên, muốn trốn tội cũng rất dễ dàng.” Nhạc Hiền Từ nói, “Có thể là thật sự điên rồi đi.” Nhạc Vân bĩu môi: “Không làm chuyện trái lương tâm không sợ ma gõ cửa, tôi thấy nó điên cũng là đáng đời.” Tống Quyết im lặng uống canh. Vợ chồng nhà họ Nhạc ở lại thêm một lát rồi đi trước. Nhạc Vân ở lại, kể cho Tống Quyết nghe những chuyện xảy ra gần đây trên trang web. “Chuyện của Tống Lạc không biết bị ai đăng lên mạng, còn lên top một bảng xếp hạng, sau đó có người liên hệ tôi, nói cho tiền để gỡ bài, tôi không đồng ý.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play