Vừa tới cửa, Tống Quyết liền thấy Nhạc Vân vận bộ vest chỉnh tề. Còn có người đàn ông đứng cạnh Nhạc Vân. Hôm nay Nhạc Vân trang điểm trông nghiêm túc hẳn, ngay cả mái tóc xanh cũng đã nhuộm lại. "Tới rồi!" Nhạc Vân vẫy tay với hắn, dẫn người đi về phía cửa. Đến cửa, y giới thiệu Tống Quyết với bố mình: "Đây là anh em tốt của con, Tống Quyết."
Tống Quyết chào người đàn ông: "Cháu chào bác ạ." Bố của Nhạc Vân tên Nhạc Hiền Từ, hiện đang kinh doanh linh kiện điện thoại di động. Trước kia Nhạc Hiền Từ mở xưởng ở trong thôn, sau này cùng với học sinh giỏi duy nhất trong thôn làm linh kiện điện thoại. Có thể nói là phất lên chỉ sau một đêm. Sau đó, vị học sinh giỏi kia để mắt đến ngành công nghiệp internet, sau khi đạt được đồng thuận với Nhạc Hiền Từ, hai người liền tính chuyện chuyển hướng. Không thể không nói, Nhạc Hiền Từ là người có tầm nhìn. Cũng vì vậy, ông ta rất bất đắc dĩ với việc Nhạc Vân không chịu học hành tử tế. Nhìn Tống Quyết dáng vẻ thư sinh, trầm tĩnh, Nhạc Hiền Từ có chút ngạc nhiên. Ông ta nhớ lần trước Tống Quyết không phải như thế này. Đặc biệt là ông ta cũng nghe được một vài lời đồn về nhà họ Tống, chẳng lẽ đứa nhỏ này bị kích động nên thay đổi tính nết? Ông ta liếc nhìn đứa con ruột vẫn đang mè nheo với Tống Quyết chuyện nhuộm tóc, không khỏi suy nghĩ. Có phải ông ta cũng nên đá Nhạc Vân ra khỏi nhà rèn luyện một phen không? Nhạc Vân bất giác cảm thấy sau lưng hơi lạnh. Nhưng y không mấy để tâm, vừa đẩy cửa vừa thì thầm với Tống Quyết: "Mái tóc xanh của tao đặc biệt thế mà, bố tao chẳng có mắt thẩm mỹ gì cả."
OTống Quyết gật đầu tán đồng. Không có mái tóc xanh, Nhạc Vân trông có vẻ không vui. Nhạc Vân cười hì hì: "Vẫn là mày hiểu tao." Vào cửa, Tống Quyết thấy không ít bạn học cùng lớp. Ngoài ra, còn có một vài người họ hàng của Nhạc Vân. Mẹ Nhạc Vân bưng nước trái cây đặt lên bàn trà, nhìn thấy người vào cửa, gọi: "Ô, đây là Tiểu Tống phải không? Mau tới đây ngồi đi." Nói rồi, lại chỉ vào Nhạc Vân: "Mày mau cút lại đây làm việc." Nhạc Vân "Ờ" một tiếng, có chút không tình nguyện, nhưng y trước nay không bao giờ trái lệnh mẹ. Tống Quyết đi tới bên ghế sô pha, cầm ly nước trái cây trên bàn lên uống một ngụm. Hắn nhìn về phía mấy người lớn đang nói chuyện gì đó ở bàn ăn. Trong đó có một thanh niên đeo kính, trông giống sinh viên. Dựa theo dữ liệu của hệ thống, vị này chính là người hắn cần tìm. Học sinh giỏi duy nhất của thôn Nhạc Gia, Nhạc Hướng Hằng. Hắn thu tầm mắt lại, có người vỗ vai hắn. Đã dần quen, Tống Quyết không lập tức vật ngã người đó. Quay đầu lại, là Hàn Oánh. Trong lớp có không ít người được mời đến, trừ Tống Lạc ra thì gần như đều có mặt.
Hàn Oánh ở đây hắn cũng không lấy làm lạ. * Lần trước ở quán net, Tống Quyết nói cho cô trang web, sau khi về nhà cô đã lên xem rất lâu. Cuối cùng, Hàn Oánh vẫn đăng ký một tài khoản. Trên đó đăng một vài mẩu truyện tranh cô từng vẽ trên giấy. Còn có một vài bức vẽ nhân vật liên quan đến truyện tranh. Hiện tại tài khoản của cô đã có hơn năm mươi người theo dõi. Hàn Oánh rất vui, đồng thời cũng không quên chuyện Tống Quyết dặn dò. "Cái đó, bức vẽ lần trước cậu nói tớ vẽ xong rồi." Hàn Oánh móc điện thoại ra. Tống Quyết bảo cô vẽ hình nền cho trang web. Hàn Oánh không giỏi cái này lắm, nhưng vẫn vẽ mấy bức minh họa rất ấm áp. Nền đen tuyền, trên đó dùng màu trắng phác họa những đốm sao lấp lánh. Còn có vài nét bút vẽ ngôi nhà, cùng những bông tuyết phủ một lớp vải trắng mờ. Trông rất có chất thơ.
Tống Quyết hài lòng gật đầu: "Chờ thứ hai tuần sau tớ sẽ trả thù lao cho cậu." Hàn Oánh gật đầu, vẫn có chút tò mò: "Cậu muốn những thứ này để làm gì?" Tống Quyết mỉm cười: "Kiếm tiền." Hàn Oánh ngơ ngác. Sau khi về nhà, cô mới biết ý của Tống Quyết là gì. Thật ra cô vẫn chưa hiểu rõ lắm, Tống Quyết và trang Tùy Tiện Võng có quan hệ gì. Nhưng cô còn chưa kịp nghĩ nhiều, Nhạc Vân đã gọi mọi người ăn cơm. Bánh sinh nhật là loại bánh kem trái cây năm tầng đang thịnh hành nhất. Mỗi người đều được một miếng. Các món ăn khác cũng lần lượt được dọn lên. Ăn cơm xong, Nhạc Vân lại bị mẹ cử vào bếp rửa bát. Đám học sinh xem TV, người lớn thì bàn chuyện công ty. Nhạc Hướng Hằng đang ngồi thở dài cùng Nhạc Hiền Từ. Tuy nói muốn chuyển hướng, nhưng Nhạc Hướng Hằng không có manh mối gì, Nhạc Hiền Từ cũng phiền lòng. Mấy năm nay các xưởng linh kiện khác cũng mọc lên như nấm, kỹ thuật của xưởng bọn họ cũng không phải hàng đầu, doanh thu cũng giảm đi nhiều.
Nhạc Hướng Hằng buồn bã uống một ngụm bia: "Gần đây cái gì mà 3G sắp ra mắt, nghe nói công ty nào đó còn ra mắt điện thoại kiểu mới, cái điện thoại đó mỏng như tờ giấy, màn hình lại to lại rõ." Linh kiện trong xưởng bọn họ hiện tại sắp không theo kịp rồi. Nhạc Hiền Từ cũng thở dài. "Hai bác đang nói về 3G ạ?" Giọng một thiếu niên vang lên từ sau lưng hai người. Nhạc Hướng Hằng nhìn sang Nhạc Hiền Từ, ánh mắt dò hỏi người kia là ai. Nhạc Hiền Từ: "Đây là Tống Quyết, bạn học của con trai bác." Tống Quyết mỉm cười: "Chào hai bác." Nghe thấy họ này, Nhạc Hướng Hằng nhíu mày. Anh ta biết người này. Cái điện thoại mới được gọi là "vượt thời đại" gần đây chính là do nhà họ Tống tung ra. Gần đây anh ta vì chuyện này mà đau đầu nhức óc, điều tra nhà họ Tống rất lâu. Đương nhiên cũng biết nhà họ Tống cách đây không lâu vừa đuổi đi một vị "thiếu gia giả". Nhưng trong lời đồn vị thiếu gia giả kia tính tình lỗ mãng lại ngang ngược vô lý, không giống lắm với người tên Tống Quyết trước mặt. Nhưng cũng chính vì thân phận của hắn, giải thích tại sao hắn có thể tự nhiên nói ra những thứ như "3G".
Tống Quyết biết hai người đang buồn phiền chuyện gì. Hắn cũng không giấu giếm: "Hai bác có từng nghĩ internet có thể làm được những gì không?" Giọng Tống Quyết chậm rãi, 888 giật mình, biết mình lại sắp phải thay ký chủ nộp phạt. Nghe Tống Quyết nói, hai người bất giác lắc đầu. Tuy có người dùng internet để liên lạc với nhau, nhưng theo họ thấy thì cũng không khác gì tin nhắn. Điểm khác biệt duy nhất là đắt hơn tin nhắn. Hơn nữa tín hiệu còn không tốt. Tống Quyết cười cười: "Cháu nghe nói tốc độ 3G nhanh hơn hiện tại, hơn nữa phạm vi phủ sóng cũng lớn hơn." Thực tế, sau 3G, sự phát triển của 4G và 5G như thể được nhấn nút tua nhanh. Các ngành công nghiệp liên quan cũng mọc lên như nấm sau mưa. Không theo kịp thời đại chắc chắn sẽ bị đào thải. Trong cốt truyện gốc, nhà họ Tống là con heo đứng đầu gió. Tiếc là, Tống Quyết nhìn bọn họ không thuận mắt lắm. Cho nên con heo này đành phải đổi nhà khác đảm đương. Tống Quyết mơ hồ nói cho hai người biết về những ngành nghề có thể sẽ phát triển trong tương lai. Hành vi này vi phạm quy định của Cục Xuyên Nhanh, nhưng Tống Quyết nắm bắt chừng mực rất tốt, trong tình huống không chạm đến khiển trách quá nghiêm trọng, hắn đã ám chỉ cho hai người ở mức độ lớn nhất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT