Kỷ Thụy vừa nghe một tuần không gặp được chị Phi yêu quý thì lập tức bắt đầu mè nheo nũng nịu với cô ấy. Cho dù có là chị đại cool ngầu đến mấy cũng bị cô làm cho tan chảy, cam chịu dỗ dành cô. Mãi đến khi Diệp Phi cúp điện thoại, quay đầu nhìn mình trong gương, không ngờ khóe môi cô ấy vẫn còn chưa hạ xuống.
- Cô Diệp và cô Kỷ đúng là như chị em ruột vậy, không chỉ mặt mũi giống nhau mà tình cảm cũng tốt nữa. - Bảo mẫu đã nấu xong bữa trưa, chờ cô ấy nói chuyện điện xong mới mỉm cười đi đến.
Chị đại cool ngầu bị nhìn thấy dáng vẻ mặt mày tươi roi rói, lập tức mất tự nhiên mò túi lấy khẩu trang ra, vừa đeo lên vừa thuận miệng hỏi:
- Giống nhau lắm sao?
- Giống lắm luôn ấy, nhất là đôi mắt đó, cứ như đúc từ một khuôn ra vậy. - Bảo mẫu chăm sóc cô ấy lâu như vậy nên cũng đã quen với việc cô ấy giấu mặt mộc của mình đi.
- Có lẽ là duyên phận chăng. - Diệp Phi cười khẽ, ma xui quỷ khiến thế nào lại sờ lên bụng dưới.
Nếu tính thời gian thì nơi này còn chưa đến một tháng, vẫn bằng phẳng như cũ. Qua một hồi cô ấy mới chợt nhận ra mình vừa làm gì, nụ cười trên khóe môi lập tức biến mất. Bởi vì trong lòng có tâm sự nên sáng sớm hôm sau Diệp Phi đã lên máy bay về quê, đợi Kỷ Thụy ngủ dậy thì cô ấy đã bình an về đến nhà rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play