Mãi cho đến khi ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách, Kỷ Thụy mới có một chút cảm giác chân thật... Cô không tìm được bố, nhưng bố đã chủ động tìm đến cô rồi.
- Thụy Thụy, uống nước đi cháu. - Bác quản gia nhận ra sự bất thường của cô nên mang cho cô một cốc nước ấm.
Kỷ Thụy vốn muốn từ chối nhưng khi đối diện với ánh mắt của chú út cô vẫn ngoan ngoãn nhận lấy cốc nước. Sau khi uống nước ấm vào bụng, lòng cô bình tĩnh hơn đôi chút, thế là cô lặng lẽ liếc nhìn Chử Thần đang ngồi đối diện, cũng là người bố ruột mới chỉ hai mươi chín tuổi của mình một cái.
Trông trẻ hơn người bố ở thời đại của cô rất nhiều, khóe mắt ít đi vài nếp nhăn, trên đầu cũng không lẫn những sợi tóc bạc theo năm tháng, còn vóc dáng thì... Ừm, vóc dáng vẫn không khác biệt gì quá nhiều. Vốn dĩ mẹ cô hoạt động trong giới giải trí, hàng ngày gặp không biết bao nhiêu người đàn ông có vóc dáng đẹp nên bố cô luôn đề cao cảnh giác, một tuần ba buổi đến phòng gym không quản mưa gió, cho dù đã năm mươi tuổi nhưng vẫn cao lớn rắn rỏi.
Ngoài sự khác biệt về ngoại hình thì khí chất thư sinh kia không khác biệt gì lắm, cách nói chuyện vẫn nhẹ nhàng từ tốn, từng hành vi cử chỉ đều toát lên sự giáo dưỡng và thái độ tốt đẹp, hào hoa phong độ, vẫn là người bố có thể bình tĩnh tiếp tục kể chuyện cho cô nghe cho dù trời có sập xuống trong ký ức của cô.
- Thụy Thụy, người thanh niên này là họ hàng của cháu à? - Bác quản gia hạ giọng hỏi.
Kỷ Thụy chớp chớp mắt, đáp: - Có phải hai người bọn cháu giống nhau lắm không ạ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT