Ăn sáng xong Kỷ Thụy lên lầu ngủ bù, còn Tạ Uyên thì lên xe để đi làm.
Giờ đi làm của những người làm trong ngành tài chính là buổi sáng nên những cánh cửa xoay khổng lồ của mấy tòa nhà cao tầng gần như chưa bao giờ ngừng lại từ sau tám giờ, vô số dân văn phòng tay cầm ly cà phê vội vã lướt qua, chính thức bắt đầu một ngày mới.
Tưởng Cách đã đến dưới lầu từ mười phút trước, đứng vững như bàn thạch giữa dòng người vội vã. Vừa nãy anh ta có nhắn tin cho quản gia, biết Kỷ Thụy đã về nhà rồi nhưng anh ta vẫn không thể xác định được tâm trạng của tổng giám đốc Tạ đáng kính của mình lúc này thế nào.
Thông thường, tâm trạng của sếp quyết định tâm trạng của nhân viên, mà rõ ràng sếp tổng của anh ta thường thể hiện cảm xúc hơn những ông chủ khác, nhất là sau khi ở nhà có một cô cháu gái đang ở tuổi nổi loạn, phải nói là bây giờ khó lường trước được điều gì... Đợi đến khi anh ta kiếm đủ một trăm triệu, sớm muộn gì anh ta cũng từ chức cái công việc chết tiệt này. Thư ký Tưởng mỉm cười, nhanh chóng bước tới ngay khi chiếc Mercedes dừng lại.
- Chào buổi sáng thưa sếp. - Thư ký Tưởng ngày nào cũng muốn nghỉ việc bước tới mở cửa xe, đưa tay đỡ Tạ Uyên bước ra khỏi xe rồi lại đưa cây gậy chống cho anh, một loạt động tác phải nói là thuần thục như nước chảy mây trôi.
Tạ Uyên nhận lấy cây gậy, đưa tay vuốt ve nếp nhăn không hề tồn tại trên quần áo. Thư ký Tưởng tiếp tục mỉm cười, hỏi:
- Nghe nói cô Thụy Thụy về nhà rồi đúng không ạ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play