Kỷ Thụy đang phát quà cho mọi người, khi lấy ra một bộ xẻng nhỏ chuyên dùng để trồng rau thì gọi ngay bác quản gia. Bác quản gia ban nãy còn đang thương cảm cho cậu chủ lập tức cười tươi như hoa, hí ha hí hửng cầm lấy món quà rồi tìm một góc để nghiên cứu.
Tài xế: ... Xem ra cũng không quan tâm đến tâm trạng của cậu chủ là mấy.
Kỷ Thụy phát quà cho mọi người xong thì đã là nửa tiếng sau, lúc này mới sực nhớ ra chú út của mình vừa về đến nhà đã chui tọt vào phòng, thế là chào tạm biệt mọi người rồi một mình chạy lên lầu ba.
Cửa phòng ngủ chính ở lầu ba đóng chặt, Kỷ Thụy thử vặn tay nắm cửa xem thế nào... Không khóa, cô lập tức cười tít mắt. Kể từ khi cô thường xuyên đột nhập lầu ba thì chú út tỏ vẻ thấy rất phiền, lần nào về phòng cũng khóa cửa theo bản năng. Nếu có ngày nào đó không khóa thì đó là cố tình để cửa cho cô.
Trong phòng ngủ, Tạ Uyên đã tắm xong một lần nữa, giờ phút này đang mặc một bộ đồ ngủ rộng rãi thoải mái ngồi trên sô pha xử lý những hợp đồng mà mấy ngày nay vì bồn chồn lo lắng nên chưa kịp xem.
Khi Kỷ Thụy thập thò bước vào thì cũng đúng lúc anh cụp mắt xuống, mái tóc ẩm ướt tùy ý rủ xuống hàng mi, bộ quần áo hơi rộng cũng trễ cổ, lộ ra đường cong xương quai xanh rõ ràng và thẳng tắp.
Chú út thật đúng là thấy mà thương. Kỷ Thụy chớp chớp mắt, lén lút lẻn vào phòng tắm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT