Diệp Phi hít hà một hơi, đột nhiên một cơn buồn nôn dâng trào từ dạ dày khiến cô ấy phải đẩy Kỷ Thụy sang một bên rồi xông thẳng vào nhà vệ sinh. Kỷ Thụy không ngờ Diệp Phi lại phản ứng mạnh như vậy sau khi soi gương, cô đứng ngây ra đó một lúc rồi vội vàng chạy theo, sau đó thấy Diệp Phi đang nôn thốc nôn tháo vào bồn rửa mặt.
- Không, không đến nỗi như vậy chứ... - Kỷ Thụy vừa lo lắng vừa không biết nói gì: - Bộ giống em khiến chị buồn nôn đến vậy à?
- Không phải vì ớn... Cái đó đâu. - Diệp Phi định giải thích nhưng tiếc là cơn buồn nôn trong dạ dày cứ dữ dội như sóng thần, thế là cô ấy chỉ có thể lo cho cái thân mình trước.
Kỷ Thụy thấy vậy cũng không còn tâm trạng đùa giỡn, vội vàng vỗ lưng cho Diệp Phi, đến khi cô ấy không còn gì để nôn nữa mới dìu cô ấy đi từ từ về phòng khách ngồi xuống.
- Chị Phi, uống chút nước đường đi. - Kỷ Thụy vào bếp pha một cốc nước đường đỏ.
Diệp Phi nôn đến rã rời chân tay nên không muốn uống chút nào, nhưng đối diện với ánh mắt lo lắng của Kỷ Thụy, cuối cùng cô ấy vẫn nhận lấy. Có điều phải công nhận là nước đường của Kỷ Thụy thật sự có tác dụng, ít nhất thì sau khi uống xong thì Diệp Phi cảm thấy chân tay ấm lại.
- Cảm ơn... - Diệp Phi yếu ớt nói lời cảm ơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT