Kỷ Thụy đợi đến khi chiếc Mercedes biến mất khỏi tầm mắt mới cúi đầu nhắn tin cho Diệp Phi: Chị Phi ơi, em đang ở đồn cảnh sát Đông Quan, lát chị xong việc thì đến đón em nhé.
Ban đầu cô định bán túi rồi tự đi về, ai ngờ bây giờ không bán được túi mà còn ném trả lại cho chú út, coi như công cốc cả rồi, ngay cả tiền đi đường về nhà cô cũng không có... Đúng là trong WeChat của cô vẫn còn tiền, nhưng vừa nghĩ đến dáng vẻ khinh khỉnh của chú út lúc nãy là ý chí độc lập về tài chính trong lòng cô lại bốc cháy ngút trời.
Cháu thà đi ăn xin còn hơn dùng tiền của chú! 
Kỷ Thụy hít sâu một hơi, rút điện thoại ra bấm lạch cạch lạch cạch mấy cái. Điện thoại của Tạ Uyên rung vài tiếng, anh tùy ý liếc nhìn màn hình, khi thấy dòng chữ "Kỷ Thụy gửi tin nhắn" thì khựng lại, khóe môi lập tức cong lên một chút.
- Tôi biết ngay là cô ấy không chịu đựng được mà... - Giọng Tạ Uyên vốn mang theo vài phần vui vẻ nhưng bỗng dưng im bặt.
Tưởng Cách tò mò quay đầu lại, thấy được loáng thoáng trong khung trò chuyện của anh xuất hiện một tin nhắn: Trả lại hết cho chú đấy!
Cũng vào lúc anh ta nhìn thấy tin nhắn đó thì phía trên khung trò chuyện lại bật ra vài thông báo về việc hủy liên kết thẻ ngân hàng và rút tiền. Tưởng Cách hắng giọng một cái rồi lặng lẽ ngồi yên ở chỗ của mình, lời khuyên Tạ Uyên nên cho cô chút tiền sinh hoạt cũng không dám nhắc lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play